Đề: Tả cảnh 1 buổi chợ quê em Y/c: ko chép mạng, ko spam, ko sách giải nhoé.

By Eva

Đề: Tả cảnh 1 buổi chợ quê em
Y/c: ko chép mạng, ko spam, ko sách giải nhoé.

0 bình luận về “Đề: Tả cảnh 1 buổi chợ quê em Y/c: ko chép mạng, ko spam, ko sách giải nhoé.”

  1. Ngày hôm qua, là ngày 14 âm lịch, bà nội đã dẫn em đi đến một phiên chợ họp trên sườn đồi của ngôi làng. Đó là lần đầu tiên em được đến một phiên chợ quê. Khung cảnh và không khí ở đó đã đem đến cho em những cảm xúc tuyệt vời.

    Tầm tờ mờ sáng, bà đánh thức em dậy, hai bà cháu thủng thẳng đi bộ đến cuối làng, nơi có ngọn đồi diễn ra buổi họp chợ. Vừa đi bộ, em vừa tận hưởng không khí trong lành, mát mẻ. Khi đến gần cuối làng, em gặp rất nhiều những người dân cũng đi chợ phiên như bà cháu em. Mọi người tụm năm, tụm bảy, vừa đi vừa trò chuyện, vui vô cùng. Thế nên, chẳng mấy chốc, mà phiên chợ đã hiện ra trước mắt em, dưới ánh nắng ban mai vàng ngọt của buổi sáng.

    Gọi là chợ, nhưng nó không có các gian nhà hay nền gạch như em thường thấy, vì đây là phiên chợ chỉ họp mỗi tháng một lần. Thành ra, ai có gì thì mang theo nấy. Người thì mang ô che, người mang tấm bạt để lót đất. Ai cẩn thận hơn, thì đóng bốn cái cọc làm chân, rồi che bạt làm mái. Người đến sớm thì chọn chỗ ngồi, người đến sau cứ trống chỗ nào lại bày chỗ đó. Thành thử, trông các gian hàng cứ là la liệt, lộn xộn. Nhưng trong cái thiếu quy tắc ấy, vẫn rất dễ để tìm ra các con đường mà di chuyển. Kể cả không tìm được đường đi, thì cứ ới lên một tiếng, mọi người chỉ cho ngay.

    Những hàng hóa được bán ở chợ phiên thì đủ cả. Nào là thịt cá, nào là rau củ, nào là bánh kẹo, nào là hoa quả, nào là áo quần, nào là trang sức, nào là đồ chơi… Cái gì cũng có. Các món hàng được bày la liệt trên các tấm gỗ, tấm bạt, được bọc trong giỏ tre, lá chuối. Tuy đơn sơ nhưng vẫn rất sạch sẽ. Điều em rất thích ở đây, chính là người ta hầu như rất ít sử dụng các bao ni lông. Mọi người đi chợ đều xách theo một chiếc làn, giỏ hoặc túi để đựng đồ. Người bán thì gói đồ bằng lá chuối. Thật tuyệt vời. Sau khi mua đồ xong, em và bà ghé lại gánh chè cuối chân đồi. Bát chè mộc mạc, không nhiều thứ như ở thành phố, nhưng ăn rất ngon và ngọt dịu. Ngồi ăn cốc chè mát rượi, tận hưởng làn gió mát, ngắm nhìn cảnh phiên chợ đông vui tấp nập, em cảm thấy thật là thoải mái.

    Trở về nhà, mà em cứ nhớ mãi về phiên chợ quê ấy. Em sẽ cố gắng học thật tốt, thật ngoan và chăm chỉ, để lần tới lại được về quê, theobà đi xem chợ phiên

    Trả lời

Viết một bình luận