Đóng vai nhân vật Vũ Nương kể lại câu chuyện “Chuyện người con gái Nam Xương”. Dàn bài: MB: Giới thiệu bản thân. Hoàn cảnh kể chuyện. TB: Khi về nhà c

By Alice

Đóng vai nhân vật Vũ Nương kể lại câu chuyện “Chuyện người con gái Nam Xương”.
Dàn bài:
MB:
Giới thiệu bản thân.
Hoàn cảnh kể chuyện.
TB:
Khi về nhà chồng.
Khi chồng đi lính.
Khi chồng trở về.
Khi phải chịu nỗi oan khuất.
KB:
Lí do kể lại câu chuyện.
Lời khuyên với mọi người.

0 bình luận về “Đóng vai nhân vật Vũ Nương kể lại câu chuyện “Chuyện người con gái Nam Xương”. Dàn bài: MB: Giới thiệu bản thân. Hoàn cảnh kể chuyện. TB: Khi về nhà c”

  1. Tớ bên chuyên sinh chứ hông chuyên văn nên viết … fine ????

    – Chữ auto xấu của ” Hội ghét văn “

    – Có j liên hệ để đc Vietsub

    Trả lời
  2.   MB:
    – Giới thiệu bản thân.
    – Hoàn cảnh kể chuyện.
    TB:
    – Khi về nhà chồng.
    – Khi chồng đi lính.
    – Khi chồng trở về.
    – Khi phải chịu nỗi oan khuất.
    KB:
    – Lí do kể lại câu chuyện.
    – Lời khuyên với mọi người.

    BÀI LÀM
     Tôi tên là Vũ Thị Thiết, tên thường gọi là Vũ Nương. Mọi người nhận xét nhan  sắc tôi cũng thuộc hàng mỹ nhân. Tôi vốn được cha mẹ dạy dỗ đàng hoàng. Đến tuổi lấy chồng, tôi được Trương Sinh cưới về làm vợ. Hạnh phúc  thì ngắn mà bi kịch cuộc đời tôi lại bắt đầu sau khi lấy chồng.

     Cưới nhau chưa được bao lâu thì chồng tôi phải đi lính. Ngày tiễn chồng tôi dặn dò đủ thứ, tôi không mong chức quan hầu mà chỉ mong hai chữ bình yên. Chồng đi tôi ở nhà chăm mẹ chồng và con thơ, quán xuyến gia đình. Tôi cũng biết chồng đa nghi hay ghen với vợ phòng ngừa quá sức nên hết sức giữ gìn khuôn phép. Thời gian trôi qua mẹ tôi đã không qua nổi vì tuổi già cũng như thương nhớ con.  Từ đấy chỉ còn có tôi cùng bé Đản. Nhớ thương chồng và muốn bù đắp cho con. Tôi thường chỉ lên bóng của mình trên tường mỗi tối rồi bảo con “Cha Đảm lại đến kia kìa!”. Bé Đản ngây thơ tin là thật thường đùa vui cùng chiếc bóng. Thời gian thấm thoắt trôi qua chồng tôi an lành trở về. Biết tin mẹ mất chồng tôi rất buồn và bế con ra thăm mộ mẹ khi chàng. Nhưng tưởng được hạnh phúc nào ngờ tai họa ập đến xuống đầu tôi. Chàng nghi cho tôi thất tiết, khôgn giữu gìn khuôn phép. Tôi đã cố gắng giải thích và phân giải nhưng chồng tôi nhất quyết không nghe và đuổi  tôi ra khỏi nhà. Danh dự bị bôi nhọ tôi chỉ biết tìm đến cái chết dưới  bến Trường Giang. Nhưng rồi chắc trời thương nên đã để Linh Phi cứu giúo ttoi, đưa tôi ở lại thủy cung.  Không ngờ thời gian sau tôi gặp Phan Lang – người cùng làng và cũng là ân nhân của Lương Phi. Nghe Phan Lang kể tôi mới biết Trương Sinh bế con ngồi bên ngọn đèn con chỉ bóng nhận cha, chàng mới thấu hiểu nỗi oan của tôi. Tôi đã nhờ Phan Lang nhắn nhủ đến chồng tôi. Chàng làm theo lời tôi, lập đàn giải oan ở bến sông Trường Giang, tôi hiện về chỉ biết cảm tạ tình chàng và biến mất.  

       Xã hội phong kiến bất bình đẳng này không thể có chỗ dung thân cho những người như tôi. Tôi hy vọng đây sẽ là bài học lớn cho tất cả mọi người cần tin yêu tôn trọng lẫn nhau vì hạnh phúc gia đình.

    Trả lời

Viết một bình luận