dựa vào đoạn trích từ ” chị Thao cầm cái thước… tôi sẽ giải quyết hết ” ,( sgk/116,117). Em hãy nêu cảm nhận của mình về nhân vật Phương Định
dựa vào đoạn trích từ ” chị Thao cầm cái thước… tôi sẽ giải quyết hết ” ,( sgk/116,117). Em hãy nêu cảm nhận của mình về nhân vật Phương Định
By Sadie
* Nhạy cảm, mơ mộng:
+ Cơn mưa đá đột ngột ở cuối truyện ngay sau trận phá bom đầy nguy hiểm đã làm bung nở trong cô bao niềm vui thời thơ trẻ: cô nhớ về mẹ, về những ngôi sao to trên bầu trời thành phố…
* Hồn nhiên, yêu đời:
– Phương Định rất thích hát, hồi ở nhà cô hát say mê, có lúc hát ầm ĩ đến nỗi làm ông bác sĩ hàng xóm phải đến nỗi mất ngủ, có lần say sưa đến nỗi suýt ngã nào từ cửa sổ tầng 2 xuống đất. Cô đem lòng say mê ca hát vào Trường Sơn ác liệt
–Tôi mê hát. Thường cứ thuộc 1 điệu nhạc nào đó rồi bịa ra lời mà hát. Lời tôi bịa lộn xộn mà ngớ ngẩn đến tôi cũng ngạc nhiên, đôi khi bò ra mà cười một mình
– Tôi thích nhiều bài. Những bài hành khúc bộ đội hay hát trên những ngả đường mặt trận. Tôi thích dân ca quan họ mềm mại, dịu dàng. Thích Ca-chiu-sa của Hồng quân Liên Xô. Thích ngồi bó gối mơ màng
Tiếng hát của Phương Định & cả đồng đội trên trọng điểm là tiếng hát át tiếng bom vượt lên trên gain khổ và cả mất mát, hi sinh để sống với những giây phút bình yên, thanh thản
+ Chăm sóc Nho chu đáo.
+ Hiểu rõ tâm trạng lo lắng của Thao khi Nho bị thương, mặc dù Thao đã cố che dấu bằng việc bảo cô hát.
+ Với đại đội trưởng, chỉ tiếp xúc qua điện thoại nhưng biết rõ từ cách ăn nói đến đặc điểm riêng.
+ Quý trọng và cảm phục tất cả những chiến sĩ mà cô đã gặp trên tuyến đường Trường Sơn.
– Với cô, cô luôn cảm phục và yêu mến tất cả những chiến sĩ mà cô gặp trên con đường ra trận “những người đẹp nhất, những người thông minh nhất, can đảm cao thượng nhất là những người mặc quân phục có ngôi sao trên mũ”
– Với đại đội trưởng, mặc dù chỉ được tiếp xúc bằng điện thoại nhưng cô biết rõ từng cách ăn nói đến đặc điểm riêng của anh
– Với Nho, chị Thao; cô yêu thương, gắn bó với họ như chị em ruột thịt. Cô chăm sóc chu đáo khi Nho bị thương, rửa vết thương cho Nho, pha sữa cho Nho uống; cô hiểu tâm trạng lo lắng của chị Thao khi thấy Nho bị thương
– Qua dòng suy tư của Phương Định, người đọc không chỉ thấy sự toả sáng của phẩm chất anh hùng mà còn hình dung được thế giới nội tâm phong phú ở cô.
Qua nhân vật Phương Định và các cô thanh niên xung phong, Lê Minh Khuê đã có cái nhìn thật đẹp, thật lãng mạn về cuộc sống chiến tranh, về con người trong chiến tranh. Chiến tranh là đau thương mất mát song chiến tranh không thể hủy diệt được vẻ đẹp tâm hồn rất tươi xanh của tuổi trẻ, của con người. Chính từ những nơi gian lao, quyết liệt ta lại thấy ngời sáng vẻ đẹp của tuổi trẻ, của chủ nghĩa anh hùng Cách mạng Việt Nam.