hãy viết một đoạn văn nêu cảm nhận của em về cách thưởng thức ca Huế.

By Eliza

hãy viết một đoạn văn nêu cảm nhận của em về cách thưởng thức ca Huế.

0 bình luận về “hãy viết một đoạn văn nêu cảm nhận của em về cách thưởng thức ca Huế.”

  1.  Ca Huế là một hình thức sinh hoạt tập thể nổi tiếng được kết hợp từ thể loại nhã nhạc cung đình và nhạc dân ca. Nó được tổ chức vào những ngày đặc biệt. Khi đến đây, người khách sẽ được tận hưởng những giai điệu vu vi, trầm bổng, lúc khoan lúc nhặt. Buổi biểu diễn sẽ không ngừng lại nếu trời chưa sáng. Trong khoảng thời gian này, mọi người đang mải mê đắm chìm vào những bản sắc dân tộc với những cảm xúc lâng lâng từ từ gợi lên ở nơi đáy lòng. Tuy thời gian cứ qua nhưng tình người vẫn đang thong thả, tâm hồn luôn sống dậy cứ bay bổng vào chốn thần tiên. Ta có thể thấy được sức hấp dẫn của ca Huế rất lớn, có thể kéo toàn bộ trái tim của các độc giả hòa quyện vào cùng với những bản nhạc du dương, mê say một cách không lối thoát. Và có lẽ vì thế mà ca Huế đã trở thành một vẻ đẹp của đất nước. Vẻ đẹp này dù chỉ thưởng thức qua một lần nhưng nó đã để lại trong lòng người một dấu ấn sâu sắc. Tuy đã trải qua các lần thưởng thức với nhiều thể loại và nội dung khác nhau nhưng “phong ấn” về ca Huế vẫn luôn tồn tại trong trí nhớ của con người. Bởi nó có một giọng ca đặc biệt – một giọng ca quyến rũ lòng người và đã đốn chảy biết bao trái tim. Cho đến thời đại ngày nay, ca Huế được xem là một di sản văn hóa nổi tiếng đương thời truyền từ đời này sang đời khác. Nó đã để lại trong tim mỗi người biết bao tình cảm tốt đẹp.

    Trả lời
  2. Buổi sáng cuối tuần tôi xin phép mẹ cùng chị ra biển sớm để ngắm nhìn cảnh bình minh. Trên con đường tôi và chị ra biển cảnh vật hôm nay thật đẹp , những hàng cây nối tiếp nhau ngả nghiêng đón chúng tôi ra biển. Khi những luồn gió mạnh đập vào tai kêu ù ù lạnh buốt thì cũng là lúc chúng tôi sắp ra đến biển. Phía trước mặt chúng tôi bây giờ là một vùng cát trải dài theo đường bờ biển kéo dài xa xôi. Trên cáy bây giờ vẫn càn lấm tấm những hạt sương dêm còn đang đọng lại khiến cho ta có cảm giác như được đang ở trong một thế giới của những điều nguyên vẹn sơ khai.

    Chúng tôi bước những bước chân đầu tiên trên bãi cát buổi sớm, những hạt cát mát rượi len lỏi vào từng kẽ tay rồi rơi xuống đất nhìn thật thích mắt. Đến gần hơn biển tôi có cảm giác một hương vị mát lành trong trẻo của buổi sáng sớm vẫn còn nguyên vẹn không một chút khói bụi. Một cảm giác thư thái dễ chịu ùa đến mà không một nơi nào có thể đem lại cho ta ngoài biển. Lại gần hơn chút nữa tôi mới nhìn kĩ màu nước biển trong xanh mát lành đến kì diệu. Màu xanh ấy trải dài mênh mông vô tận. Có lần tôi đã hỏi bố là tận cùng của biển là ở đâu hả bố thì khi đó bố chỉ mỉm cười mà nói rằng khi nào con lớn thêm chút nữa con hãy tự tìm hiểu xem tận cùng biển là ở đâu nhé. Tôi cũng biết rằng đó là một nơi chắc xa xôi lắm đến với nó có lẽ tôi phải đi một chặng đường rất dài. Tôi nghĩ không biết ở bờ biển bên kia liệu có những người đang ngắm nhìn cảnh biển bình minh như tôi và chị bậy giờ không nhỉ. Thoáng nghĩ một lát, những cơn gió đưa tôi trở lại với cảnh biển bây giờ. Khi ấy tôi nghe thấy những tiếng ồn ào từ phía sau đang tới gần. Thì ra đó là những người ngư dân đang chuẩn bị đi ra biển đánh cá. Tôi thích lắm không những được nhìn cảnh biển mà còn được nhìn đoàn thuyền quê hương ra khơi đánh cá thì đúng là một điều tuyệt vời biết bao.

    Chỉ một lát sau những thanh niên khỏe khoắn của dân làng đã chuẩn bị sẵn sàng ra khơi đánh cá. Mặt nước lúc này còn đang lăn tăn gợn sóng thì bỗng chốc được thay thế bằng những mạch sóng dài nối đuôi nhau theo đoàn thuyền ra ngoài đại dương. Bỗng lúc này chị tôi ngân nga một vài câu hát của bài thuyền và biển như một lời tạm biệt con thuyền ra khơi. Tôi hi vọng ngày hôm nay sẽ là một ngày ra khơi thắng lợi.

    Phóng xa tầm mắt tôi trông thấy những đoàn thuyền đang nối đuôi nhau khuất dần bóng. Đó cũng là lúc bình minh trên quê hương tôi đã dần tắt. Những tia nắng đầu tiên của buổi sáng sớm dã bắt đầu len lỏi vào trong những giặng dừa len lỏi chiếu qua những hạt cát trên biển. Những hạt cát được nhuốm một sắc ánh vàng trông chúng thật tuyệt. Chỉ một lúc sau đó những tia nắng đã chiếu những ánh nắng xuống biển, nhìn những tia nắng rọi xuống mặt biển cảm giác như những ánh bạc lung linh.

    Sau đó tôi và chị cùng nhau đi xuống ven biển nhặt những viên san hô lấp lánh ánh bạc trông thật tuyệt. Gần đó là tiếng mấy bác đang đi thu gom rác xung quanh biển để làm sạch môi trương. Tôi và chị nán lai thêm chút nữa để giúp các bác làm sạch bờ biển. Công việc này làm tôi thấy rất có ý nghĩa.

    Cuối cùng tôi và chị cũng buộc phải ra về dù ai cũng muốn nán lại thêm chút nữa nhưng lúc này đã gần trưa chúng tôi rảo bước chân nhanh nhẹn về nhà. Lần sau tôi sẽ đưa các bạn đến để cùng nhau làm sạch môi trường biển để mỗi buổi sáng trên quê hương sẽ luôn trong lành với những hương vị chỉ của riêng.

    Trả lời

Viết một bình luận