hãy viết một đoạn văn từ 15 đến 20 câu tả bố hoặc mẹ em khi em báo cáo kết quả kì thi vùa qua.

By Adeline

hãy viết một đoạn văn từ 15 đến 20 câu tả bố hoặc mẹ em khi em báo cáo kết quả kì thi vùa qua.

0 bình luận về “hãy viết một đoạn văn từ 15 đến 20 câu tả bố hoặc mẹ em khi em báo cáo kết quả kì thi vùa qua.”

  1. Ngay khi em biết được điểm thi khảo sát thành phố của mình, em đã chạy ngay về thông báo với bố mẹ. Khi em bước vào nhà, bố mẹ đang ngồi ghế xem tv, em chạy ngay đến ngồi cạnh bố mẹ và khoe về điểm của em. Bố mẹ sau khi biết điểm và thứ hạng thành phố của em cũng không ngạc nhiên lắm, dù em đạt thứ hạng 4 trường, 52 thành phố- có thể nói là một thứ hạng rất tốt. Nhưng bố của em vẫn khiêm tốn và nói là điểm môn anh còn kém, cần cải thiện. Mẹ của em thì rất vui mừng, mẹ liền lấy luôn tờ 200.000 đồng ra đưa cho em và bảo là mẹ thưởng cho em, em thực sự đã được đền đáp bởi công sức mà em bỏ ra. Sau đó em lên nhà cất sách vở, khi xuống tầng em rất bất ngờ, dù bố của em lúc nãy tỏ ra khá bình thường trước thành tích của em nhưng khi đó bố đã đứng dưới chân cầu thang đợi em, và bảo:” Con đi ra đây với bố, bố tặng một món quà nhỏ”. Tôi rất vui vì được bố tặng quà và hồi hộp không biết đó là gì. Đến khi bố mang nó ra tôi thực sự rất ngạc nhiên, đó chính là cuốn tiểu thuyết” Những người khốn  khổ” của tài tử Hector Malor mà em rất thích, bố đưa cho em và bảo rằng đó là thành quả cho vieech chăm học của em. Nếu như mọi người muốn được gia đình khen ngợi như mình, thì hãy cố gắng học thật chăm nhé.

    Trả lời
  2. Gia đình em có 4 người, mẹ em, bố em, anh hai và em. Mẹ em lúc nào cũng dễ dãi, nuông chiều con cái, còn bố em thì ngược lại, rất nghiêm túc. Thế nhưng em vẫn kính yêu bố em vô cùng.

    Nhìn bố, ít ai nghĩ rằng ba đang ở vào độ tuổi bốn mươi lăm. Vì tóc bố vẫn còn đen, chỉ có lơ thơ vài sợi tóc trắng. Người bố hơi cao, không mập lắm, nên có vẻ khỏe khoắn. Sở dĩ được như vậy là do bố em năng tập thể dục vào mỗi buổi sáng. Nghe bà nội em kể rằng, thuở nhỏ bố em rất thích chơi thể thao; bóng chuyền, bóng bàn môn nào bố cũng giỏi. Gương mặt bố hao hao hình chữ điền, trông đầy nét cương nghị.

    Hàng ngày, sau giờ làm việc ở cơ quan về, bố em còn cuốc đất vun gốc cho mấy cây trồng xung quanh nhà. Cho nên, tuy vườn không phải là rộng lắm nhưng có nhiều thứ hoa quả. Cây nào cây nấy thẳng lối ngay hàng, đẹp chẳng khác chi một công viên nho nhỏ.

    Đêm đêm, bố em hay thức tới khuya để làm thêm một số công việc tăng thu nhập cho gia đình. Em biết rõ điều đó lắm. Vì chúng em mà bố em phải chịu nhiều vất vả. Nhưng bố nào có quản khó nhọc gì đâu. Bố thường nói với mẹ em rằng, dù cực khổ mấy cũng chịu được, miễn là nhìn thấy chúng em ngoan ngoãn, siêng năng học hành là ba đã vui rồi. Bây giờ em mới hiểu câu “Công cha như núi Thái Sơn” thật là cao cả biết dường nào.

    Những lúc rảnh rỗi, bố em thường dắt chúng em đi dạo quanh làng. Vừa đi, bố vừa kể chuyện hay giảng giải những điều thắc mắc chúng em thường gặp. À, mà sao cái gì bố cũng biết, biết nhiều thứ lắm. Anh Hai và em cứ nhờ bố giảng cho bài văn, hướng dẫn cho bài toán. Bố đúng là ông thầy thứ hai, ở nhà.

    Em rất kính yêu bố em. Nhờ có bố mà cả gia đình sống trong cảnh ấm no, hạnh phúc. Cho nên, lúc nào, em cũng cố gắng học thật giỏi để bố em được vui lòng.

    Trả lời

Viết một bình luận