Kể lại một câu chuyện cảm động do em chứng kiến

By Valerie

Kể lại một câu chuyện cảm động do em chứng kiến

0 bình luận về “Kể lại một câu chuyện cảm động do em chứng kiến”

  1. trong lớp có một bạn rất vui vẻ khi đi học , nhưng khi vụ tai nạn xảy ra . bạn của tôi dù nó đã mất đôi chân , nhưng nó luôn kiên trì học , khi vô trường nó chỉ được ngồi yên một chỗ , ra chơi các bạn đều ra ngoài chơi , có lúc em thấy nó như muốn khóc . Dù mọi người hay trêu nó luôn có những người hiểu nó an ủi . Mỗi ngày cứ thế trô qua , dù vậy nhưng bạn ấy được học sinh giỏi mỗi năm . đây là một tấm gương chúng ta nên noi theo .

    #HỌCTỐT

    không biết có bị báo cáo hông :{

    Trả lời
  2.   Mẹ tôi là một người nông dân hiền lành. Mẹ tôi là người thương tôi nhất trong gia đình.

      Chuyện là thế này: Một hôm, mẹ cáu gắt với tôi và điều đó làm tôi rất khó chịu. Để “trả thù”, tôi trốn học đi chơi, ngang qua ruộng lúa, tôi thấy mẹ đang cấy mạ. Tôi định quay đầu thì mẹ tôi ngước lên, mẹ đã trông thấy tôi. Thấy thế, tôi quay đầu bỏ chạy, tôi thoáng nhìn thấy đằng sau lưng là gương mặt bàng hoàng của mẹ. Chiều hôm đó, tôi về nhà, trong đầu tôi rất lo sợ, tôi sợ rằng tôi sẽ bị mẹ mắng, nhưng tôi vẫn cố tỏ ra lạnh lùng để mọi người xung quanh không để ý. Về đến nhà, tôi thấy cửa nhà đã đóng. Tôi đẩy nhẹ cái cửa, cửa không khóa. Tôi rón rén bước vào nhà nhưng không thấy mẹ. Tôi nhìn vào cửa sổ nhà bếp và thấy mẹ đang nấu ăn với một vẻ mặt ưu tư. Tôi làm lơ tuy trong lòng có hơi bối rối, ấy vậy mà tôi vẫn ra sân bóng chơi bóng với lũ bạn. Chiều tối, tôi mới mò mẫm tìm đường về. Cửa nhà vẫn khép kín mà không khóa, tôi bước vào, thấy mẹ tôi đứng ngay sau cánh cửa, mẹ đã chờ từ lúc chiều. Trên mặt mẹ đầm đìa nước mắt. mẹ tiến đến và ôm lấy tôi, tôi vui lắm nhưng vẫn giả vờ lạnh lùng và đẩy nhẹ mẹ ra. Ôi! Tôi thật ngu ngốc. Tối đó, tôi nghe tiếng mẹ thút thít khóc. Tôi hé cánh cửa, nhìn vào phòng mẹ, tôi thấy mẹ đang khóc, mẹ đã khóc rất nhiều, đôi mắt sưng húp lên vì tôi. Nhìn thấy cảnh đó, tôi cũng khóc theo. Trở về phòng, tôi trằn trọc mãi, nước mắt cứ trào ra ướt đẫm cái gối tôi đang nằm, có lẽ đó là cái đêm khó ngủ nhất của tôi. Sáng hôm sau, mẹ xin lỗi tôi, nghĩ lại chuyện hôm qua, tôi vẫn vô cùng hối hận. Tôi ôm lấy mẹ và nhẹ nhàng nói:

    -Con thật sự xin lỗi, con thật có lỗi khi để mẹ phải khóc! Con xin lỗi, xin lỗi mẹ

     Giờ nghĩ lại, tôi vẫn còn day dứt. Tôi hạnh phúc vì có một người mẹ bao dung, vĩ đại như thế. Tôi yêu mẹ tôi rất nhiều, giống như tình yêu mẹ đã dành cho tôi vậy. Mẹ ơi! Con cảm ơn mẹ!

    #NOCOPY, #NOSPAM

    CHÚC BẠN HỌC TỐT!!! Xin ctlhn nhaa

    Trả lời

Viết một bình luận