làm hộ mik cái văn biếu cảm người thân nhé dài dài chút nha bài này thứ 5 mik thi (bonus cho 30 điểm nè♥) xin lỗi nha ko có dàn ý

By Hadley

làm hộ mik cái văn biếu cảm người thân nhé dài dài chút nha bài này thứ 5 mik thi
(bonus cho 30 điểm nè♥)
xin lỗi nha ko có dàn ý

0 bình luận về “làm hộ mik cái văn biếu cảm người thân nhé dài dài chút nha bài này thứ 5 mik thi (bonus cho 30 điểm nè♥) xin lỗi nha ko có dàn ý”

  1.       Tôi cứ nhấp nha nhấp nhổm trên ghế sau của chiếc xe cũ khi được ông chở tới siêu thị. Hai đứa em học của tôi cũng phấn khích không kém.

          Chúng tôi theo ông tới siêu thị với hy vọng sẽ được ông mua kẹo cho. Hôm đó chúng tôi không ngoan lắm, nên dù sao bạn cũng nên hy vọng phải không nào?

          Ông chọn vài thứ rau quả và để vào xe đẩy. Chúng tôi cố kiễng chân nhìn vào trong xe xem có kẹo nằm giữa đống ra không. Khi ông nhìn tôi, tôi đã cố gắng nở một nụ cười mà theo tôi là ngoan nhất trên đời và chẳng có người lớn nào có thể “cầm lòng” mà không mua kẹo cho cả.

           Đúng thật, khi đẩy xa ra tới quầy tính tiền thì xen lẫn rau quả là ba que kẹo rất to. Ba đứa chúng tôi cười hi hí. Người thu ngân đọc tổng số tiền. Ông tôi đưa thẻ tín dụng. Người thu ngân này hình như là nhân viên mới, bởi cô ấy rõ ràng không biết rằng oongtooi đã mua hàng quen ở siêu thị này suốt 20 năm. Cho nên cô ấy loay hoay với cái thẻ của ông:

            – Mời ông ký vào đây! – Cô ấy nói.

            Ông đỡ lấy cái bút chì và cẩn thận đánh dấu “X” vào tờ giấy.

            – Ký tên cơ ạ! – Cô thu ngân nhắc.

            Tên đầy đủ của ông tôi là Nguyễn Lê Đình Văn. Tôi nhìn đăm đăm vào chữ X. Còn cô thu ngân thì hỏi ông:

            – Ông có biết viết không ông X?

            – Ông tôi di chân xuống sàn. Tôi chưa bao giờ thấy ông lúng túng như thế. 

            – Tôi không biết chữ … – Ông nói – Lúc nào mua hàng ở đây tôi cũng đánh dấu X như vậy.

            Ông tôi là người tháo vát. Một người biết xây một căn nhà và cũng biết dọn dẹp căn nhà đó rất gọn gàng. Một người đã mất hai nhón tay khi chặt củi bán để nuôi bố tôi vào thời khó khăn. Ông không chỉ là một dấu X đơn giản, tôi cũng muốn nói với cô thu ngân như thế. Nhưng ông tôi càng lúc thì càng lúng túng và cứ di chân lên sàn. Tôi có thể thấy rằng ông chẳng muốn gì hơn ra khỏi siêu thị ngay lập tức.

            Tôi không chắc chắn là điều gì xảy ra lúc đó, nhưng tôi biết ông tôi hết sức buồn. Tôi bẻ đôi cái kẹo của mình, giật áo ông:

             – Ông ăn một miếng không?

             Ông cầm lấy và cắn một miếng rất nhỏ. Dù ông cười nhưng mắt ông nói rằng nửa thanh kẹo socola của tôi không làm cho nỗi buồn vơi đi được.

             Ông tôi không biết chữ vì hồi nhỏ không được đi học, khi lớn lên thì ông nghĩ rằng đá quá muộn để đi học. Tôi nghĩ đến những nơi ông chưa bao giờ tới. Bạn có bao giờ nghĩ đến chuyện sẽ khó khăn như thến nào khi một người đến một vùng xa lạ mà không biết xem bản đồ hoặc các biểu hiện? Tôi nghĩ đến những cuốn sách mà ông chưa bao giờ đọc. Tôi không bao giờ hiểu tại sao trong ngăn tủ của ông không có quyển sách nào trừ những quyển vở tập viết của bố tôi hồi nhỏ, cho đến ngày hôm đó trong siêu thị.

              Nếu tôi có thể gặp lại ông, có một điều tôi muốn nói với ông, rằng không có gì là quá muộn. Tôi sẽ nói cho ông biết rằng có những chương trình cho người lớn đọc chữ, có nhiều người sẵn sàng giúp đỡ ông học. 

              Nhưng điều quan trọng nhất tôi sẽ nói, là dù ông có biết chữ hay không, thì đối với tôi, ông không bao giờ chỉ là “ông X”.

    Trả lời
  2. Cảm nghĩ về người mẹ thân yêu – Mẫu 2

    Đã biết bao bài thơ, bài văn nói về mẹ, nói về những tình cảm thân thiết nhất của mẹ dành cho con. Ôi! Mẹ kính yêu của con. Không có một nhà văn nào, lời bài hát nào có thể sánh được tình cảm của mẹ. Nếu có một ông Tiên hiện ra và ban cho con một điều ước, con sẽ ước rằng: “Mẹ sẽ sống mãi mãi trên cõi đời này, luôn đi với con và sát cánh mãi mãi bên con”. Giá như điều đó trở thành sự thật, dù có phải chờ đợi thật lâu thì con vẫn hy vọng mong ước đổ sẽ trở thành sự thật.

    Lòng mẹ bao la như biển Thái Bình dạt dào. Tình mẹ tha thiết như dòng suối hiền ngọt ngào.

    Con không biết hết được những câu thơ, bài hát nói về mẹ, nhưng con vẫn hiểu rằng, mẹ là tất cả. Tình mẹ được so sánh với Biển Thái Bình, nhưng trong tâm trí mỗi người, mẹ còn hơn cả biển Thái Bình rộng lớn, bao la, ngút ngàn ấy. Con yêu mẹ nhiều lắm, nhiều hơn cả chân trời vô tận không biết đâu là bến bờ. Và tình cảm của con sẽ không bao giờ thay đổi, mãi mãi và mãi mãi.

    Mẹ tần tảo nuôi con từng ngày từng giờ. Nhớ dáng hôm nào mẹ lặng lẽ đưa theo con ra chợ bán rau, rồi đến tối mịt mới đưa con về nhà. Hay cả những lần mẹ chơi với con vui vẻ, sung sướng biết nhường nào, giờ đây chỉ còn là ký ức. Khi con đã lớn khôn, con đã hiểu được trong niềm vui sướng ấy, mẹ có biết bao nhiêu nhọc nhằn, vất vả hằn trên vầng trán cao cao. Và mẹ đã kìm nén nước mắt để cho con được nở nụ cười ngây thơ, tinh nghịch như bao đứa trẻ khác. Mẹ đã che chở cho con đến khi trưởng thành, nuôi con lớn khôn để mong một ngày, con sẽ có ích cho xã hội. Mẹ ơi! Ngày đó không còn xa nữa đâu! Con hứa sẽ không phụ công sinh dưỡng của mẹ.

    Con biết mẹ tưởng rằng con đã quên ký ức xa xưa vì con còn bé, nhưng con không hề quên. Người dạy con nói: tiếng đầu tiên là mẹ, người dắt con chập chững bước những bước đi đầu tiên cũng là mẹ. Mẹ sưởi ấm cho con khi gió mùa đông bắc tràn về, quạt mát cho con khi mùa hè nóng nực tràn đến, con đều khắc ghi từng kỷ niệm trong lòng. Lời ru của mẹ êm đềm như dòng suối chảy, thướt tha như gió mùa thu, đưa con đi đến những miền cổ tích xa xưa. Ngay cả đến khi con lớn, mẹ vẫn luôn sát cánh bên con; cùng con đi trên những chặng đường học gian nan. Mẹ là ánh nắng mặt trời lấp lánh rọi sáng cho con trên con đường đầy khoảng trống phía trước, sưởi ấm cho con qua con đường khó khăn ấy.

    Con hiểu mỗi bước đi của con đểu khắc ghi những tình cảm thiết tha, êm đềm của mẹ.

    Trả lời

Viết một bình luận