mặt trời xuống biển như hòn lửa sóng đã cài then đem sập cửa đoàn thuyền đánh cá lại ra khơi câu hát căng buồm cùng gió khơi viết đoạn văn phát

By Isabelle

mặt trời xuống biển như hòn lửa
sóng đã cài then đem sập cửa
đoàn thuyền đánh cá lại ra khơi
câu hát căng buồm cùng gió khơi
viết đoạn văn phát biểu cảm nhận của em về khổ thơ trên?
Mọi người giúp em với ạ

0 bình luận về “mặt trời xuống biển như hòn lửa sóng đã cài then đem sập cửa đoàn thuyền đánh cá lại ra khơi câu hát căng buồm cùng gió khơi viết đoạn văn phát”

  1. Bài thơ Đoàn thuyền đánh cá là một trong những bài thơ hay của Huy Cận sáng tác sau năm 1945. Đài thơ thể hiện tình yêu quê hương, niềm phấn khởi tin và tin yêu vào cuộc sống. Tinh thần của bài thơ thể hiện rõ nhất trong hai khổ thơ:

    Mặt trời xuống biển như hòn lửa.
    Sóng đã cài then, đêm sập cửa.
    Đoàn thuyền đánh cá lại ra khơi,
    Câu hát căng buồm cùng gió khơi.
    …………………………
    Câu hát căng buồm với gió khơi,
    Đoàn thuyền chạy đua cùng mặt trời.
    Mặt trời đội biển nhô màu mới,
    Mắt cá huy hoàng muôn dặm phơi.
    Khổ đầu: Cảnh đoàn thuyền đánh cá ra khơi

    Mặt trời xuống biển như hòn lửa. Phép nhân hóa độc đáo: “mặt trời xuống biển”. Hình ảnh so sánh tuyệt đẹp “như hòn lửa”, ở hướng tây, mặt trời chìm xuống mặt biển như một khối lửa đỏ rực. Ánh sáng tắt dần đến đâu, hoàng hôn ngập tràn đến đó…

    Rồi màn đêm sụp xuống. Phép nhân hóa được tiếp tục sử dụng với các động từ dứt khoát: “cài”, “sập”:

    Sóng đã cài then, đêm sập cửa.

    Vũ trụ bao la đã kết thúc một ngày, không gian mênh mông trên biển cả dần chìm vào bóng đêm.

    Chính vào lúc vũ trụ nghỉ ngơi, con người lao động trên biển bắt đầu hoạt động:

    Đoàn thuyền đánh cá lại ra khơi.

    Đoàn thuyền đánh cá ra đi trong tiếng hát. Cả đoàn thuyền với nhiều cánh buồm ra khơi. Không chỉ những luồng gió đã làm câng buồm mà còn cổ cả những câu hát. Tiếng hát của những người đánh cá hòa vào gió biển khơi làm nở thêm những cánh buồm đang lộng gió:

    Câu hát căng buồm cùng gió khơi.

    Hình ảnh hai câu thơ sau như đối lập với hai câu thơ đầu. Vũ trụ nghỉ ngơi, con người hoạt động. Thiên nhiên tĩnh lặng, con người lao động khẩn trương, náo nhiệt.

    Con người bắt đầu một buổi lao động với niềm phấn khởi, say mê, mong ước đánh được nhiều cá.

    Khổ cuối: Cảnh đoàn thuyền đánh cá trở về.

    Vẫn là câu hát, nhưng đây là câu hát tràn ngập niềm vui của con người sau một đêm lao động khẩn trương và đạt sản lượng mong muốn.

    Thiên nhiên như chia sẻ niềm vui đó, câu hát căng buồm với gió khơi và cảnh trở nên vô cùng sinh động. Trên mặt biển mênh mông, đoàn thuyền lao vùn vụt:

    Đoàn thuyền chạy đua cùng mặt trời

    Cách sử dụng từ thật gợi tả: thuyền chạy đến đâu, mặt trời như soi rọi ánh nắng đến đấy, thuyền như đang chạy đua cùng mặt trời.
    Nếu trong khổ thơ đầu, mặt trời xuống biển, thì trong khổ thơ cuối, mặt trời đội biển với màu sắc mới:

    Mặt trời đội biển nhô màu mới

    Ánh nắng mặt trời phản chiếu lên muôn vạn mắt cá, thành muôn vạn mặt trời nhỏ, góp thêm ánh sáng rực rỡ cho bình minh trên biển:

    Mắt cá huy hoàng muôn dặm phơi.

    Trong khoảng không gian huy hoàng ấy, đoàn thuyền đánh cá trở về với niềm vui náo nức… Tất cả thể hiện niềm phấn khởi, lòng tin yêu vô hạn vào cuộc sống mới đang diễn ra từng giờ, từng phút trên quê hương.

    Trả lời
  2.    Mở đầu bài thơ là cảnh đoàn thuyền đánh cá ra khơi lúc hoàng hôn:

                                  “mặt trời xuống biển như hòn lửa

                                   sóng đã cài then đem sập cửa

                                   đoàn thuyền đánh cá lại ra khơi

                                  câu hát căng buồm cùng gió khơi.”

        Bốn câu thơ có kết cấu gọn gàng như một bài tứ tuyệt: hai câu đầu tả cảnh, hai câu sau tả con người. Cảnh và người tưởng chừng đối lập song lại hòa hợp vs nhau, cảnh làm nền cho con người nổi bật lên như tâm điểm của bức tranh, cho ta thấy bức tranh lao động khỏe khoắn, vui tươi, rực rỡ sắc màu. Hai câu đầu tả cảnh hoàng hôn cũng là thời điểm mà đoàn thuyền đánh cá ra khơi. Nếu chỉ căn cứ vào thực tế sẽ thấy câu thơ thật vô lí bởi trên vịnh Hạ Long ko thể thấy mặt trời lặn như thế. Vậy thì nhà thơ viết như vậy tức là đã lấy điểm nhìn từ trên con thueeyfn đang ra khơi hướng về phía tây nơi bờ bãi. Lúc đó, xung quanh con thuyền chỉ toàn là mệnh mồng sóng nc nên chỉ m.trời chỉ còn cách lặn xuống biển. Tác giả sử dụng phép tu từ so sánh, ví m.trời như hòn lửa khổng lồ chìm vào đấy đại dương đem đến cho ta 1 bức tranh thiên nhiên rực rỡ, tráng lệ. Phép nhân hóa: “sóng đã cài then đem sập cửa” gợi cho ta cảm nhận thiên nhiên, vũ trụ như đi vào trạng thái tĩnh lặng, nghỉ ngơi. Những lượn sóng như chiếc then cài còn màn đêm là cánh cửa nói lên cái tình yêu thiên nhiên của nhà thƠ Huy Cận. Hình ảnh, nhạc điệu trong 2 câu thơ sau diễn tả khí thể khỏe khoắn của những người làm việc bất chấp ngày đêm. “câu hát căng buồm cùng gió khơi’ là h/ả ẩn dụ mang tính chất khoa trương. Tiếng hát khỏe khoắn tiếp sức cho gió làm căng cánh buồm. Tiếng hát ấy làm nổi bật khí thể hồ hởi của những người lao động (.) buổi xuất quân chinh phục biển cả. Ko những vậy, nó còn thể hiện niềm mơ ước cho 1 chuyến ra khơi đánh bắt đc nhiều hải sản. Qua đó, ta càng thấy rõ đc tài năng quan sát, miêu tả tinh tế của nhà thơ HC.

    @chúc bạn hk tốt ~xin ctlhn ạ -v-

    Trả lời

Viết một bình luận