Mỗi người trước sau phải rước một đam mê.         Người không ham thích một cái gì cả là một người bệnh, một người không bình thường, hay là một người

Mỗi người trước sau phải rước một đam mê.
        Người không ham thích một cái gì cả là một người bệnh, một người không bình thường, hay là một người chuẩn bị đi tu, vì đã diệt dục. Nhưng ai dám bảo người tu hành là người không đam mê? Và đam mê một ý niệm thường mãnh liệt hơn đam mê một cái gì cụ thể.
        Những bậc cha mẹ thường hay đón đường đam mê của con cái bằng mớm cho chúng một đam mê đầu đời: tập cho con thích vẽ, thích đàn và thích nhất là học. Đam mê học hỏi là niềm đam mê không bao giờ phản bội con người.
        Ngày nay, bởi có lắm cám dỗ đầu đời chầu trực ở ngay ngưỡng cửa gia đình và trường học , muốn cho con mình khỏi rơi vào một “đám muội” tối  đen, cha mẹ nào cũng dốc sức làm lụng kiếm tiền cho con cái tham gia vào một cuộc chơi có ích (chơi tem, sưu tập tranh,…) hay một môn thể thao (võ thuật, bơi lội, bóng đá,…) mong sao ràng buộc sinh lực và năng khiếu của đứa trẻ vào cỗ xe đam mê trên đường đời.
        Đó cũng là đầu tư  vào  một đam mê để tránh rơi vào những đam mê khác.
Đam mê là một ngọn lửa mà các thế hệ nối tiếp truyền cho nhau. Khổ nỗi, phần phật bốc cao cùng một lúc là ngọn lửa sinh tồn và ngọn lửa hủy diệt. Cả hai quấn quýt lấy nhau bao nhiêu là để sớm loại trừ nhau bấy nhiêu. Sống chết đều bằng một ngọn lửa do ta đốt lên mà thôi.
1.Theo tác giả người không có đam mê là người như thế nào
2.Trong đoạn trích tác giả so sánh đam mê với hình ảnh nào?
3.Em hiểu như thế nào về nhận xét của ng viết “Sống chết đều bằng ngọn lửa do ta tự đốt lên thôi”
4.Em có đồng tình với quan điểm đam mê học là niềm đam mê không bao giờ phản bội con người” ? Vì sao?

0 bình luận về “Mỗi người trước sau phải rước một đam mê.         Người không ham thích một cái gì cả là một người bệnh, một người không bình thường, hay là một người”

  1. 1.Theo tác giả người không có đam mê là người bệnh, người không bình thường, chuẩn bị đi tu vì đã diệt dục.

    2.Trong đoạn trích tác giả so sánh đam mê với hình ảnh ngọn lửa ( sinh tồn – hủy diệt )

    3. Nhận xét “Sống chết đều bằng ngọn lửa do ta tự đốt lên thôi” có nghĩa là mỗi người chúng ta đều sẽ có 1 đam mê và đam mê đó có thể là tốt hoặc xấu nên nó có thể hủy diệt ta nhưng cũng có thể giúp ta sinh tồn trong cuộc sống. Vì vậy, chúng ta sống hay chết, cuộc đời ý nghĩa hay vô nghĩa là do chính những đam mê ta đã chọn quyết định.

    4, Em đồng tình với quan điểm đam mê học là niềm đam mê không bao giờ phản bội con người bởi nó sẽ đem đến cho con người những lợi ích, những điều tốt đẹp hơn, giúp con người không trở thành gánh nặng của gia đình, xã hội và là một phần để ta có thể thành công hoàn thành ước mơ, hoài bão của bản thân

    Bình luận

Viết một bình luận