tình hình đối nội kinh tế của Trung Quốc từ thế kỉ XIX đến XX

tình hình đối nội kinh tế của Trung Quốc từ thế kỉ XIX đến XX

0 bình luận về “tình hình đối nội kinh tế của Trung Quốc từ thế kỉ XIX đến XX”

  1. Kinh tế :

    +Những chính sách mới được triển khai mạnh mẽ đã và đang làm thay đổi căn bản nền kinh tế Trung Quốc

    + Chất lượng tăng trưởng, tạo ra sự bền vững, tiệm cận chất lượng tăng trưởng với những nền kinh tế phát triển trên thế giới

    ~Mun~

    Cho mk ctlhn nhoa

    Mơn bn nhìu nhoa !!!!

    Bình luận
  2. *$$ Tình \ hình \ kinh \ tế $$

    $$ Công nghiệp$$ :

    – Sau khi đất nước thống nhất (1871), nền kinh tế Đức phát triển với tốc độ mau lẹ:

    + Từ năm 1870 đến năm 1900: sản xuất than tăng 4,4 lần, gang tăng 6 lần, độ dài đường sắt tăng hơn gấp đôi.

    + Ngành công nghiệp mới: điện, hóa chất,… đạt nhiều thành tựu đáng kể.

    + Năm 1883, công nghiệp hóa chất của Đức sản xuất được 2/3 lượng thuốc nhuộm trên thế giới.

    – Công nghiệp Đức đứng đầu Châu Âu, hạng nhì thế giới sau Mỹ do:

    + Thị trường dân tộc thống nhất.

    + Nguồn tài nguyên dồi dào, nhất là than đá; giàu về sắt (chiếm được vùng An-dát và Lo-ren).

    + Nhờ tiền bồi thường chiến tranh của Pháp (5 tỉ phrăng)

    + Công nghiệp hóa muộn nên sử dụng thành tựu khoa học – kĩ thuật của những nước đi trước.

    + Nguồn nhân lực dồi dào do dân số tăng nhanh và sự bóc lột nhân dân lao động trong nước.

    – Trong những năm 1890 – 1900, sản lượng công nghiệp Đức tăng 163 %. Đến năm 1900, vượt Anh về sản xuất thép.

    – Cơ cấu dân cư thành thị với nông thôn thay đổi. Nhiều thành phố mới, nhiều trung tâm công thương nghiệp và bến cảng đã xuất hiện.

    – Đặc điểm nổi bật của quá trình phát triển công nghiệp Đức: sự tập trung sản xuất và hình thành các tổ chức độc quyền diễn ra sớm hơn nhiều nước khác ở châu Âu, phổ biến là các cácten và xanhđica.

    – Tổ chức độc quyền gắn với các ngân hàng thành tư bản tài chính => Ngân hàng cũng tập trung cao độ.

    $$ Nông nghiệp $$:

    – Có tiến bộ nhưng chậm chạp do việc tiến hành cách mạng tư sản không triệt để, phần lớn ruộng đất ở trong tay quý tộc, địa chủ.

    – Sự tồn tại đồng thời việc canh tác theo phương thức tư bản chủ nghĩa và duy trì tàn dư phong kiến.

    Bình luận

Viết một bình luận