Truyện về người phụ nữ xưa và nay
Mọi người chỉ với ạ
Làm nhiều sẽ đc vote
0 bình luận về “Truyện về người phụ nữ xưa và nay
Mọi người chỉ với ạ
Làm nhiều sẽ đc vote”
Truyện ngắn viết về đề tài người phụ nữ rất quan trọng trong việc phản ánh cuộc sống và vẻ đẹp tâm hồn con người Việt Nam. Bên cạnh những truyện viết về đề tài chiến đấu, ngợi ca chủ nghĩa anh hùng Cách mạng còn có những truyện viết về cuộc sống thường ngày, đi sâu miêu tả số phận và vẻ đẹp tâm hồn con người lao động, đặc biệt là người phụ nữ. Hai truyện ngắn “Vợ chồng A Phủ” của Tô Hoài và “Vợ nhặt” của Kim Lân được học trong chương trình lớp 12 là những tác phẩm tiêu biểu cho phương diện này.
– Số phận con người, nhất là người phụ nữ đã trở thành một vấn đề quan trọng đặc biệt được các nhà văn Việt Nam rất quan tâm. Nhưng thân phận những người phụ nữ trong quá khứ vô cùng đau khổ và thường rơi vào bế tắc.
B, Thân bài:
1, Giới thiệu những nét chung về vác nhân vật phụ nữ trong hai tác phẩm
– Những nhân vật phụ nữ của Tô Hoài, Kim Lân đã được các nhà văn quan sát, miêu tả trong xu thế hiện thực, vận động đi lên nên số phận của các nhân vật này đã đi từ bóng tối đến ánh áng, “từ thung lũng đau thương ra cánh đồng vui”.
– Mị chính là nạn nhân của chế độ phong kiến miền núi hà khắc mà hiện thân của nó là cha con thống lí Pá Tra; bà cụ Tứ, vợ Tràng là những nhân vật bị cái đói, cái chết đe dọa cướp đi sự sống. Nhưng họ không mất đi hi vọng vào tương lai và luôn luon tiềm ẩn một sức sống mãnh liệt.
– Số phận bắt bà phải sống cuộc sống tối tăm nhưng không thể dập tắt được phầ người, rất người trong tâm hồn bà cụ già nua và nghèo khổ nhưng rất cần cù, chịu thương chịu khó, giàu lòng yêu con, rất mực nhân hật, vị tha và một lòng thương hướng về cái thiện, hướng về tương lai tươi sáng.
. Viết về nạn đói, Kim Lân không nhằm miêu tả sự tha hóa, sụt giá của người phụ nữ, trái lại đã khẳng định khát vọng sống và phẩm giá của chị.
C, Kết luận:
– Đúng như nhà văn lỗi lạc M.Gor-ki đã viết “Văn học là nhân học”, văn học từ muôn đời nay đều nhằm phấn đấu cho con người được sống trong tự do, hạnh phúc và tình yêu gia đình.
– Chính tấm lòng tin yêu về số phận về những phẩm giá tốt đẹp của người phụ nữ, cộng với tài năng, cá tính sáng tạo đã giúp cho các tác giả sáng tạo nên những nhân vật phụ nữ vừa có những nét chung phổ biến vừa lại có những nét riêng độc đáo, rất hấp dẫn như thế.
Suy nghĩ vềngười phụ nữxưa và nay –Có thể so sánh và ví von rằng trong vũ trụ có nhiều kì quan nhưng kì quan tuyệt phẩm và thật kỳ vĩ. Nhưng ta như nhận thấy được huyền bí nhất có lẽ làphụ nữ. Dễ dàng có thể nhận thấy được rằng chính trong xã hội ngày nay, ta dường như cũng nhận thấy được chính vai trò và hình ảnh của người phụ nữ cũng như đã được tôn vinh hơn hẳn những thời kìlịch sửtrước. Ta nhận thấy được cũng chính trong những thời kì nước ta đang đắm chìm trong đêm đen loạn lạc của chế độ phong kiến hà khắc. Theo quy luật phát triển ta như nhận thấy được sự khác biệt rõ rệt củangười phụ nữ xưa và ngườiphụ nữ nay.
Người phụ nữ được coi là phái đẹp và điều đó cũng đúng, vai trò của người phụ nữ như ngày càng có vị thế cũng như chỗ đứng vững chắc trong xã hộihiện đại. Thật không khó có thể nhận ra được rằng trong xã hội người phụ nữ luôn được coi trọng. Nhưng đó là thời nay, ta thử theo người dòngthời gianvề xã hội cũ để có thể nhìn nhận thấy được người phụ nữ trong xã hội xưa như thế nào.
Thân phận của người phụ nữ xưa như thật nhỏ bé, họ luôn luôn bị chèn ép bởi các thế lực trong xã hội. Họ là những người phụ nữ đức hạnh, họ thông minh họ xinh đẹp nhưng lại bị xã hội đối xử bất công giống như tác giả Nguyễn Du có than lên:
“Đau đớn thay phận đàn bà
Lời rằng bạc mệnh cũng là lời chung”.
Người phụ nữ trong xã hội cũ dường như họ không được hưởng bất cứ một thứ quyền lợi, không được hưởng một chút tự do. Ta như nhận thấy được rằng họ dường như cũng thật bất công đối với họ. Thế rồi lại có biết bao nhiêu những hủ tục phong kiến thối nát đã tạo nên khổ đau cho người phụ nữ. Thực sự thì chính số phận của họ không thoát khỏi nanh vuốt của xã hội vô lí đó. Nhưng thông qua đây ta như nhận thấy được rằng tất cả những vẻ đẹp từ hình thức đến tâm hồn của họ thì luôn luôn đáng ca ngợi, và cũng thật đáng trân trọng và nâng niu biết bao nhiêu.
Truyện ngắn viết về đề tài người phụ nữ rất quan trọng trong việc phản ánh cuộc sống và vẻ đẹp tâm hồn con người Việt Nam. Bên cạnh những truyện viết về đề tài chiến đấu, ngợi ca chủ nghĩa anh hùng Cách mạng còn có những truyện viết về cuộc sống thường ngày, đi sâu miêu tả số phận và vẻ đẹp tâm hồn con người lao động, đặc biệt là người phụ nữ. Hai truyện ngắn “Vợ chồng A Phủ” của Tô Hoài và “Vợ nhặt” của Kim Lân được học trong chương trình lớp 12 là những tác phẩm tiêu biểu cho phương diện này.
– Số phận con người, nhất là người phụ nữ đã trở thành một vấn đề quan trọng đặc biệt được các nhà văn Việt Nam rất quan tâm. Nhưng thân phận những người phụ nữ trong quá khứ vô cùng đau khổ và thường rơi vào bế tắc.
B, Thân bài:
1, Giới thiệu những nét chung về vác nhân vật phụ nữ trong hai tác phẩm
– Những nhân vật phụ nữ của Tô Hoài, Kim Lân đã được các nhà văn quan sát, miêu tả trong xu thế hiện thực, vận động đi lên nên số phận của các nhân vật này đã đi từ bóng tối đến ánh áng, “từ thung lũng đau thương ra cánh đồng vui”.
– Mị chính là nạn nhân của chế độ phong kiến miền núi hà khắc mà hiện thân của nó là cha con thống lí Pá Tra; bà cụ Tứ, vợ Tràng là những nhân vật bị cái đói, cái chết đe dọa cướp đi sự sống. Nhưng họ không mất đi hi vọng vào tương lai và luôn luon tiềm ẩn một sức sống mãnh liệt.
– Do cái nhìn khám phá riêng biệt độc đáo của từng tác giả trước hiện thực cuộc sống nên mỗi nhân vật cũng có nhiều biểu hiện khác nhau về số phận và vẻ đẹp tâm hồn thật đa dạng, phong phú và hấp dẫn.
Phân tích số phận và vẻ đẹp tâm hồn nhân vật ở mỗi tác phẩm
– Mị là một cô gái dân tộc Mèo (H’Mông) đã kết tinh được những phẩm chất cao đẹp của người phụ nữ miền núi. Nhưng dưới tầng áp bức khắc nghiệt tàn bạo của cường quyền, thần quyền, hủ tục phong kiến, Mị gần như tê liệt hết sức sống.
+ Tô Hoài đã khám pha ra lòng ham sống, khát khao tình yêu, hạnh phúc, tự do tiềm ẩn mãnh liệt trong tâm hồn Mị. Chình sức sống này là tiền đề quan trọng giúp Mị thoát khỏi nhà ngục thống lí tìm đến Phiền Sa được cán bộ A Châu dìu dắt để trở thành người tự do, người làm chủ cuộc đời mình, chiến đấu, giải phóng quê hương mình như một tất yếu.
+Qua nhân vật Mị, Tô Hoài đã đặt vấn đề khát vọng tự do, hạnh phúc chân chính của người phụ nữ miền núi và con đường giải phóng của họ phải đi từ tự phát đến tự giác, dưới sự lãnh đạo của Đảng.
– Dường như Ơở tác phẩm “Vợ nhặt”, số phận con người chưa hoàn toàn sang trang mới, nhưng ở đoạn cuối của tác phẩm đã hé mở cho họ một tươi lai tươi sáng, tốt đẹp.
+ Nét đặc sắc về nghệ thuật của Kim Lân ở truyện này là sáng tạo được một tình huống rất độc đáo: “Vợ nhặt”, nghĩa là nhặt được vợ giữa nạn đói khủng khiếp. Đặt nhân vật vào tình huống ấy, Kim Lân đã có điều kiện làm rõ số phận cùng phẩm chất của nhân vật.
. Vợ Tràng
– Đây là một người phụ nữ bị cái đói xo đẩy thành thân phận bơ vơ. Và cái đói cũng hủy hoại cả thể xác lẫn tâm hồn chị.
– Nhưng khi gặp được người chồng thực sự yêu thươg, gặp bà mẹ chồng đôn hậu, thị đã thành “một người phụ nữ hiền hậu đúng mực”.
. Bà cụ Tứ
– Sống nghèo khổ dưới đáy cùng của xóm ngụ cư với dáng đi “lọng khọng”, thân hình còm cõi, gương mặt u ám.
– Số phận bắt bà phải sống cuộc sống tối tăm nhưng không thể dập tắt được phầ người, rất người trong tâm hồn bà cụ già nua và nghèo khổ nhưng rất cần cù, chịu thương chịu khó, giàu lòng yêu con, rất mực nhân hật, vị tha và một lòng thương hướng về cái thiện, hướng về tương lai tươi sáng.
. Viết về nạn đói, Kim Lân không nhằm miêu tả sự tha hóa, sụt giá của người phụ nữ, trái lại đã khẳng định khát vọng sống và phẩm giá của chị.
C, Kết luận:
– Đúng như nhà văn lỗi lạc M.Gor-ki đã viết “Văn học là nhân học”, văn học từ muôn đời nay đều nhằm phấn đấu cho con người được sống trong tự do, hạnh phúc và tình yêu gia đình.
– Chính tấm lòng tin yêu về số phận về những phẩm giá tốt đẹp của người phụ nữ, cộng với tài năng, cá tính sáng tạo đã giúp cho các tác giả sáng tạo nên những nhân vật phụ nữ vừa có những nét chung phổ biến vừa lại có những nét riêng độc đáo, rất hấp dẫn như thế.
Suy nghĩ về người phụ nữ xưa và nay – Có thể so sánh và ví von rằng trong vũ trụ có nhiều kì quan nhưng kì quan tuyệt phẩm và thật kỳ vĩ. Nhưng ta như nhận thấy được huyền bí nhất có lẽ là phụ nữ. Dễ dàng có thể nhận thấy được rằng chính trong xã hội ngày nay, ta dường như cũng nhận thấy được chính vai trò và hình ảnh của người phụ nữ cũng như đã được tôn vinh hơn hẳn những thời kì lịch sử trước. Ta nhận thấy được cũng chính trong những thời kì nước ta đang đắm chìm trong đêm đen loạn lạc của chế độ phong kiến hà khắc. Theo quy luật phát triển ta như nhận thấy được sự khác biệt rõ rệt của người phụ nữ xưa và người phụ nữ nay.
Người phụ nữ được coi là phái đẹp và điều đó cũng đúng, vai trò của người phụ nữ như ngày càng có vị thế cũng như chỗ đứng vững chắc trong xã hội hiện đại. Thật không khó có thể nhận ra được rằng trong xã hội người phụ nữ luôn được coi trọng. Nhưng đó là thời nay, ta thử theo người dòng thời gian về xã hội cũ để có thể nhìn nhận thấy được người phụ nữ trong xã hội xưa như thế nào.
Thân phận của người phụ nữ xưa như thật nhỏ bé, họ luôn luôn bị chèn ép bởi các thế lực trong xã hội. Họ là những người phụ nữ đức hạnh, họ thông minh họ xinh đẹp nhưng lại bị xã hội đối xử bất công giống như tác giả Nguyễn Du có than lên:
“Đau đớn thay phận đàn bà
Lời rằng bạc mệnh cũng là lời chung”.
Người phụ nữ trong xã hội cũ dường như họ không được hưởng bất cứ một thứ quyền lợi, không được hưởng một chút tự do. Ta như nhận thấy được rằng họ dường như cũng thật bất công đối với họ. Thế rồi lại có biết bao nhiêu những hủ tục phong kiến thối nát đã tạo nên khổ đau cho người phụ nữ. Thực sự thì chính số phận của họ không thoát khỏi nanh vuốt của xã hội vô lí đó. Nhưng thông qua đây ta như nhận thấy được rằng tất cả những vẻ đẹp từ hình thức đến tâm hồn của họ thì luôn luôn đáng ca ngợi, và cũng thật đáng trân trọng và nâng niu biết bao nhiêu.