“Tưởng người dưới nguyệt chén đồng Tin sương luống những rày trông mai chờ

“Tưởng người dưới nguyệt chén đồng
Tin sương luống những rày trông mai chờ
Bên trời góc bể bơ vơ
Tấm son gột rửa bao giờ cho phai
Xót người tựa cửa hôm mai
Quạt nồng ấp lạnh những ai đó giờ?
Sân Lai cách mấy nắng mưa
Có khi gốc tử đã vừa người ôm.”
Câu 1: Vị trí đoạn trích thuộc phần nào của tác phẩm? Nội dung phần đó?
Câu 2: Hãy giải nghĩa thành ngữ “chén đồng” “quạt nồng ấp lạnh” đó là cho biết tác dụng?
Câu 3: Trong đoạn văn trên, tại sao nói về nỗi nhớ của Kiều với Kim Trọng tác giả sử dụng từ “tưởng” còn khi nói về nỗi nhớ của Kiều với cha mẹ nhà thơ lại dùng từ “xót”.
Câu 4: Đoạn thơ trên đã diễn tả nỗi nhớ thương của Kiều với Kim Trọng và cha mẹ. Có ý kiến cho rằng: “Nếu Nguyễn Du miêu tả Kiều nhớ cha mẹ trước, nhớ người yêu sau thì phải đạo làm con hơn”. Em có đồng ý với ý kiến trên không? Vì sao?
Câu 5: Cho câu chủ đề: “Trong hoàn cảnh nơi đất khách quê người cô đơn, buồn tủi. Thuý Kiều thật đáng thương, nhưng nàng lại dành tình thương nỗi nhớ ấy cho những người thân yêu nhất của mình”
Hãy triển khai câu chủ đề trên thành một đoạn văn theo cách Tổng-Phân-Hợp (khoảng 12 câu) phân tích diễn biến tâm trạng nhân vật Thuý Kiều trong đoạn thơ em vừa chép. Trong đoạn văn có sửu dụng 1 câu ghép, 1 phép thế (gạch chận, chú thích)
Giup mik, chỉ đêm nay 27/10

0 bình luận về ““Tưởng người dưới nguyệt chén đồng Tin sương luống những rày trông mai chờ”

  1. Câu 1: Đoạn trích nằm ở phần thứ 2: Gia bên và lưu lạc .Thuộc tác phẩm ” Truyện Kiều” 

    ND: Sau khi bị Mã Giám Sinh lừa gạt, làm nhục, bị Tú bà mắng nhiếc,Kiều nhất quyết không chịu tiếp khách lang chơi ko chịu châp nhận cuộc sống lầu xanh. Đau đớn, phẫn uất, tủi nhục nàng định tự vẫn. Tú bà sợ mất vốn bèn lựa lời khuyên giải, dụ dỗ Kiều . Mụ vờ chăm sóc thuốc thang, hứa hẹn khi nàng bình phục sẽ gả nàng cho người tử tế.Tú bà đưa Kiều ra sống riêng ở lầu Ngưng Bích, thực chất là giam lỏng nàng để thực hiện âm mưu mới đê tiên hơn , tàn bạo hơn.

    Câu 2:

    “chén đồng”:là chén rượu thề nguyền, đồng lòng, đồng dạ mà Kiều và Kim Trọng đã uống dưới ánh trăng vằng vặc.

    “quạt nông ấp lạnh”:Quạt khi trời mát, đắp chiếu chăn ấm khi trời rét lạnh, là nói đạo làm con phụng dưỡng cha mẹ

    Câu 3

    Trong hoàn cảnh nơi đất khách quê người cô đơn, buồn tủi. Thuý Kiều thật đáng thương, nhưng nàng lại dành tình thương nỗi nhớ ấy cho những người thân yêu nhất của mình.Đúng vậy, Kiều nhớ Kim Trọng trước nhớ cha mẹ sau. Theo nhiều nhà hủ nho thì như vậy là không đúng với truyền thống dân tộc, nhưng thật ra lại là rất hợp lý.Kiều bán mình cứu cha và em là đã đền đáp được một phần công lao cha mẹ, nên nàng cắn rứt khôn nguôi.Nhớ Kim Trọng: Kiều “tưởng” như thấy lại kỉ niệm thiêng liêng đêm thề nguyện, đính ước “Tưởng người dưới nguyệt chén đồng”.Cái đêm ấy hình như mới ngày hôm qua,Một lần khác nagnf nhớ về Kim TRọng cũng là ” Nhớ lời nguyện ước ba sinh”.Có lẽ ” tấm son ” ấy là tấm lòng Kiều son sắt đã bị dập vùi , hoen ố , không biết bao h mới gột rửa cho đc.Nhớ cha mẹ : nàng thấy ” xót” khi tưởng tượng, ở chốn quê nhà, cha mẹ vẫ tựa cửa ngóng chờ tin tức người con gái yêu. Nàng xót thương da diết và day dứt khôn nguôi vì ko thể ” quạt nồng ấp lạnh”, phụng dưỡng song thân , băn khoăn không biết hai em có chăm sóc cha mẹ chu đáo hay không.Nàng  tưởng tuongj nơi quê nhà tất cả đã đổi thay , gốc tử đã vừa người ôm ,cha mẹ ngày thêm già yếu.Nàng thật sự là một người tình thủy chung, một người con hiếu thảo, một người có tấm lòng vị tha cao cả đáng quý. Tóm lại Thúy Kiều thật đáng thương ,nhưng lại nhớ về những người thân yêu nhất của mình.

    Bình luận

Viết một bình luận