Viết cảm nghĩ về tình bạn. Giúp mình điii Theo dàn ý này cũng được ạ 1. Mở bài: Dẫn chứng về một số bài ca dao về tình bạn rồi nói khái quát suy

By Faith

Viết cảm nghĩ về tình bạn.
Giúp mình điii
Theo dàn ý này cũng được ạ
1. Mở bài: Dẫn chứng về một số bài ca dao về tình bạn rồi nói khái quát suy nghĩ của em về tình bạn.
2. Thân bài:
– Tình bạn trong suy nghĩa của em:
+ Là phải luôn chân thành, dành tình cảm thực sự cho nhau không vì lợi dụng.
+ Bạn bè phải biết chia sẻ, đồng cảm.
+ Biết giúp đỡ nhau trong lúc khó khăn.
– Kể một câu chuyện hoặc một kỉ niệm sâu sắc của em về tình bạn. Những điều tốt đẹp em đã học hỏi được từ tình bạn đó.
3. Kết bài: Cảm xúc, suy nghĩ đối với bạn mình.
Mình cần gấp :<<<<< Đùng chép mạng ạ :<

0 bình luận về “Viết cảm nghĩ về tình bạn. Giúp mình điii Theo dàn ý này cũng được ạ 1. Mở bài: Dẫn chứng về một số bài ca dao về tình bạn rồi nói khái quát suy”

  1. Tình bạn là tình cảm giữa 2 người bạn dành cho nhau. Một tình bạn đẹp là hai người hay nhiều người chơi với nhau mà không toan tính một điều gì, không ích kỷ, không vụ lợi mà chỉ là luôn luôn đối xử tốt với nhau. Biểu hiện của một tình bạn đẹp: giúp đỡ bạn khi bạn gặp khó khăn; chỉ bài khi bạn chưa hiểu; chép bài giùm bạn khi bản nghỉ học. Ngoài tình cảm anh em ruột thịt, tình cảm gia đình thì chúng ta cần một tình bạn đẹp để bên cạnh, sẻ chi mọi niềm vui nõi buồn mà to khó chia sẻ cho người thân trong gia đình. Trong xã hội vẫn có người chơi với bạn vì vật chất tầm thường; vu khống bạn; dụ dỗ bạn vào những con đường nghiện ngập. Nhưng trong cuộc sống vẫn có những tình bạn đẹp giữa đời như câu chuyện của cặp đôi học trò Nguyễn Tất Minh – Ngô Minh Hiếu suốt 10 năm cõng nhau đi học. Em sẽ cố gắng để có cho mình một tình bạn đẹp.

    Trả lời
  2. Bạn tham khảo bài viết này nhé

    Bài làm

       “Đã là bạn thì mãi mãi là bạn

         Đừng như sông lúc cạn lúc đầy.”
       Đúng là như thế, tình bạn là tình cảm thuần khiết, đơn sơ và giản dị. Đó là tình cảm giữa những người không cùng chung dòng máu, họ bên cạnh nhau chia sẻ niềm vui, nỗi buồn, không vụ lợi không đòi hỏi gì ở đối phương. Tình bạn là thứ cao cả, là thứ giúp con người ta trưởng thành hơn trong cuộc sống. Trong thân tâm của mỗi con người, bạn bè luôn tất yếu, dù nhỏ tới lớn thì vẫn luôn có bạn.Đôi khi tình bạn giản dị và làm cho cuộc sống thêm ý nghĩa.

       Con người không ai muốn cô đơn, nhưng tìm được người bạn biết thông cảm, sẻ chia cảm xúc, tâm trạng thật không hề đơn giản. Người bạn phải thấu hiếu và không mang những câu chuyện trên là trò đùa. Có như vậy tình bạn mới trở nên tốt đẹp. Hành trình tìm kiếm tình bạn đẹp không dễ dàng, nhưng khi có tình bạn đẹp sẽ khiến cuộc sống thú vị hơn nhiều. Khi ta gặp khó khăn có người sẵn sàng đưa tay giúp đỡ, khi có chuyện buồn có người sẵn sàng lắng nghe. Có niềm vui lan tỏa niềm hạnh phúc đến với người bạn thân. Đi đâu có người nhắc nhớ quan tâm. Nếu như chúng ta tìm được một người bạn thân đích thực sẽ giúp cuộc sống trở nên thi vị và hạnh phúc hơn rất nhiều. Tình bạn chỉ có được ở những trái tim đồng điệu và thành thật không chút giả dối và vụ lợi. Trong cuộc sống này ta có rất nhiều người bạn khác nhau và ở mỗi người bạn ấy ta lại học được thêm những điều mà không ở trường lớp sách vở nào có thể dạy ta. Tình bạn không có một ranh giới nào cả. Bạn có thể là người bạn cùng theo ta từ thuở còn cắp sách tới trường hay đó cũng có thể là những người bạn mà ta bắt gặp trong cuộc sống và công việc.Thật bình yên khi gặp khó khăn mà luôn có người sẵn sàng đưa tay giúp đỡ hay khi có tâm sự có người yên lặng ngồi bên lắng nghe. Cũng thật hạnh phúc khi có tin tưởng chia sẻ với ta những điều giản dị. Và thật ấm áp khi có người luôn nhớ những thói quen nhỏ nhặt của ta để khi ta đi đâu, làm gì họ sẽ lại quan tâm, nhắc nhở. Nếu tìm được một người bạn như thế bạn sẽ cảm thấy hạnh phúc và đầy đủ vì bạn sẽ không phải lo âu hay đối mặt với những nỗi cô đơn hay sợ hãi trước cuộc sống tẻ nhạt.

        Một yếu tố cơ bản để giữ cho tình bạn được bền lâu chính là niềm tin tưởng. Tin bạn cũng như tin mình, luôn nghĩ về bạn bè với những điều tốt đẹp. Có như vậy bạn bè mới trở thành chỗ dựa đáng tin cậy của ta trong cuộc đời. Tục ngữ có câu: “Học thầy không tày học bạn” với nội dung đề cao vai trò của bạn bè không chỉ trong phạm vi học hành mà còn ở nhiều mặt khác.Bạn tốt là gương sáng cho ta noi theo, nhiều lúc bạn đóng vai trò người thầy dẫn dắt, chỉ vẽ cho ta những điều hay lẽ phải. Đường đời vạn nẻo không ít gian nan, thử thách, trên con đường dài dằng dặc ấy, nếu có được vài người bạn tâm giao cùng chí hướng, cùng quyết tâm, kề vai sát cánh thì lòng ta ấm áp thêm nhiều và nghị lực cũng tăng lên gấp bội.Vì những lẽ đó mà tình bạn cao quý là một món quà tinh thần vô giá dành cho những ai biết tôn trọng và nâng niu nó. Tình bạn không phải tự nhiên mà có. Nó là kết quả của một quá trình gắn bó lâu dài giữa những người bạn trung thành, thân thiết. Ta hãy thử hình dung cuộc sống của một người không có bạn bè sẽ tẻ nhạt và cô độc biết bao nhiêu! Cuộc sống ấy u ám như mặt đất thiếu ánh mặt trời, như khu vườn hoang vắng thiếu sắc màu rực rỡ của những bông hoa, thiếu tiếng chim ríu rít trong vòm lá. Nói tóm lại, đó là cuộc sống buồn bã và vô vị. Tình bạn đáng yêu, đáng quý như vậy nên chúng ta phải biết giữ gìn, vun trồng nó mãi mãi xanh tươi.

          Trong cuộc sống, không thiếu gì những ví dụ về người bạn tốt của mình. Tôi cũng có 1 người bạn như vậy. Tên của bạn ấy là Ngọc. Đây là câu chuyện của tôi. Từ khi mới hai tuổi tôi đã chơi thân với Ngọc. Ngọc bằng tuổi tôi lại ở gần nhà tôi nữa. Bố mẹ Ngọc và bố mẹ tôi cũng thân nhau, nên đương nhiên hai đứa tôi cũng vậy. Hầu như những khi không phải tới lớp mẫu giáo chúng tôi đều ở bên nhau. Mẹ Ngọc khéo tay lắm, cô đã làm cho tôi và Ngọc một con búp bê. Chúng tôi giữ gìn búp bê lắm. Con búp bê tuy không thể đẹp như đồ chơi ngoài cửa hàng, nhưng với bọn trẻ chúng tôi thì búp bê là thứ đồ chơi thiêng liêng. Có lần khi cùng nhau ôm búp bê đi chơi, tôi và Ngọc bị một nhóm chặn đường, chúng cướp mất con búp bê. Tôi sợ quá khóc thét lên, còn Ngọc thì xông ra cố giành lại cho bằng được. Thấy bạn hăng quá, tôi cố giữ lại búp bê, nhưng không giữ được. Bọn kia vừa đông lại lớn nữa nên hai đứa tôi bị ấn cho ngã dúi ngã dụi. Rồi không ai bảo ai, chúng tôi cùng òa lên khóc, phần vì tiếc, phần vì bị ngã đau. Lúc về, chúng tôi nước mắt nước mũi chảy dài, quần áo xộc xệch đầy đất cát. Từ đó không có búp bê để chơi nữa. Cho tới khi tôi năm tuổi, không hiểu tôi bị bệnh gì, chỉ biết là nó sẽ không bao giờ khỏi được, mà bệnh cứ theo  tôi mãi. Sức khỏe không tốt thời gian đầu, ngay cả việc đi lại của tôi cũng bị hạn chế. Thế là tôi không được đi học nữa mà phải ở nhà. Ngọc cũng xin nghỉ để ở nhà với tôi. Ngày nào, Ngọc cũng sang nhà tôi chơi, đọc truyện buổi trưa. Cứ thế tình bạn của chúng tôi ngày càng sâu đậm, nó như một miếng đất nhỏ ngày qua ngày, chúng tôi đắp thêm lên cao mãi dần thành ngọn núi. Cứ tưởng rằng nó sẽ không bao giờ thay đổi để lớn mãi như vậy. Nhưng tới một ngày nó không lên cao được nữa, với tôi đó là một ngày định mệnh, khi mà cả hai đứa tôi xa nhau mãi mãi. Cho tới bây giờ khi nghĩ lại, tôi vẫn bật khóc. Tất cả là lỗi tại tôi. Tôi thầm tự trách bản thân… Hồi đó tôi và Ngọc chơi trò viết thư. Chúng tôi viết thư cho nhau bỏ vào chai chôn xuống miếng đất cách nhà tôi khá xa. Mặc dù đã hứa sẽ ra chỗ hẹn đúng giờ, nhưng vì mải xem phim hoạt hình nên tôi đã quên mất. Còn Ngọc thì cứ đứng chờ và tin rằng tôi sẽ đến. Tôi tới muộn, bố mẹ Ngọc không thấy Ngọc về liền sang hỏi tôi, tôi mới nhớ ra, mọi người cuống lên tìm. Thì ra Ngọc chờ tôi lâu quá, trên đường về Ngọc đã gặp một trận mưa và ốm. Thật là xót xa. Đã đôi lúc tôi muốn quên đi tất cả để giảm đi cái cảm giác có lỗi của mình, nhưng không được. Nhiều lúc nhớ Ngọc quá, tôi gọi Ngọc trong tiếng nấc. Hình ảnh Ngọc vẫn hiện về trong giấc mơ của tôi. Mỗi lúc nhớ về kỉ niệm với Ngọc, tôi lại buồn da diết. Ngọc ơi! Tớ xin lỗi, Tất cả là tại tớ. Bây giờ khi nào không vừa lòng với những người bạn của mình, tôi lại nghĩ tới Ngọc. Tình bạn đầu tiên của tôi ngọt ngào nhưng cũng thật buồn. Lá thư hồi ấy của tôi đã viết: “Ngọc ơi! Mình mãi là bạn nhé”. Tôi ước ao tình bạn sẽ mãi đẹp. Tôi có thể thấu hiểu rằng: Trình bạn không chỉ là thể hiện bằng lời nói với hai từ “bạn bè” mà còn thể hiệu ở cả hành động lẫn tình cảm sâu lặng giữa cả 2 bên.

         Nếu một người không có bạn, người đó sẽ phải sống trong sự cô độc và tẻ nhạt. Thật chẳng khác nào mặt đất thiếu đi ánh mặt trời. Vậy nên hãy trao đi yêu thương để nhận về cho mình những tình bạn đẹp.

    #Juunian (Juu)

    #No_coppy

    @Good_luck

    Trả lời

Viết một bình luận