0 bình luận về “Viết hết bài văn người con gái Nam xương”
`***/` Viết tóm tắt bài văn “Người con gái Nam Xương”.
Vũ Nương quê ở Nam Xương tư dung tốt đẹp tính tình thùy mị nết na có chồng là Trương Sinh ít học, cả ghen có tính đa nghi. Đất nước có giặc Trương Sinh đi lính Vũ Nương ở nhà nuôi con phụng dưỡng mẹ già. Người mẹ mất nàng lo ma chay chu đáo, tối đến khi chơi đùa với con, Vũ Nương trỏ bóng mình trên vách tường bảo là cha nó, thằng bé tưởng thật. Khi hết giặc Trương Sinh trở về thì con đã biết nói thằng bé kể cho cha nghe về người đêm đêm cứ đến với mẹ nó. Trương Sinh nghi ngờ vợ không chung thủy liên đuổi xô mắng. Vũ Nương hết lời thanh minh nhưng không được bèn gieo mình xuống sông Hoàng Gia tự vẫn. Một đêm Trương Sinh nghe con chỉ bóng mình trên vách mà nói là cha nó Trương Sinh mới hiểu rõ nỗi oan của vở. Vũ Nương tự vẫn được Linh Phi vợ của vua Nam Hải cứu và cho ở dưới thủy cung, ở đây nàng gặp được Phan Lang người cùng làng và cũng được Linh Phi cứu giúp, hai người nhận ra nhau và trò chuyện. Nhân việc Phan Lang về trần gian Vũ Nương gửi chiếc hoa vàng cùng lời nhắn Trương Sinh. Trương Sinh nghe Phan Lang kể bèn lập đàn giải oan bên bờ Hoàng Gia. Vũ Nương trở vệ ngồi trên chiếc kiệu hoa lúc ẩn, lúc hiện.
`***/` Viết tóm tắt bài văn “Người con gái Nam Xương”.
Vũ Nương quê ở Nam Xương tư dung tốt đẹp tính tình thùy mị nết na có chồng là Trương Sinh ít học, cả ghen có tính đa nghi. Đất nước có giặc Trương Sinh đi lính Vũ Nương ở nhà nuôi con phụng dưỡng mẹ già. Người mẹ mất nàng lo ma chay chu đáo, tối đến khi chơi đùa với con, Vũ Nương trỏ bóng mình trên vách tường bảo là cha nó, thằng bé tưởng thật. Khi hết giặc Trương Sinh trở về thì con đã biết nói thằng bé kể cho cha nghe về người đêm đêm cứ đến với mẹ nó. Trương Sinh nghi ngờ vợ không chung thủy liên đuổi xô mắng. Vũ Nương hết lời thanh minh nhưng không được bèn gieo mình xuống sông Hoàng Gia tự vẫn. Một đêm Trương Sinh nghe con chỉ bóng mình trên vách mà nói là cha nó Trương Sinh mới hiểu rõ nỗi oan của vở. Vũ Nương tự vẫn được Linh Phi vợ của vua Nam Hải cứu và cho ở dưới thủy cung, ở đây nàng gặp được Phan Lang người cùng làng và cũng được Linh Phi cứu giúp, hai người nhận ra nhau và trò chuyện. Nhân việc Phan Lang về trần gian Vũ Nương gửi chiếc hoa vàng cùng lời nhắn Trương Sinh. Trương Sinh nghe Phan Lang kể bèn lập đàn giải oan bên bờ Hoàng Gia. Vũ Nương trở vệ ngồi trên chiếc kiệu hoa lúc ẩn, lúc hiện.