viết một bài văn khoảng 2 trang giấy thi về người phụ nữ em ngưỡng mộ nhất (về mẹ thì càng tốt mình vote)

By Valentina

viết một bài văn khoảng 2 trang giấy thi về người phụ nữ em ngưỡng mộ nhất (về mẹ thì càng tốt mình vote)

0 bình luận về “viết một bài văn khoảng 2 trang giấy thi về người phụ nữ em ngưỡng mộ nhất (về mẹ thì càng tốt mình vote)”

  1. Mỗi người chúng ta đều có mẹ, mẹ như vầng dương chói lòa, soi bước chân con trên mọi nẻo đường đời. Khi nghĩ về mẹ, biết bao nhiêu cảm xúc ngập tràn trong tôi, từ thuở thơ bé đến khi lớn khôn.và mẹ cũng là người phụ nữ tôi ngưỡng mộ nhất.

    Qua bao thời gian, giờ đây, mẹ đã ngoài 30 tuổi nhưng hình như vẫn còn rất trẻ. Mẹ không cao lắm. Dáng người đầy đặn. Cái dáng của mẹ là dáng của người phụ nữ đã qua tuổi đôi mươi, trải qua nhiều năm tháng vất vả. Thời gian thật tốt bụng . Nó đã giữ cho tóc mẹ một màu hạt dẻ, trông rất trẻ trung, năng động. Mái tóc được uốn xoăn gọn gàng, phù hợp với gương mặt mẹ. Da mẹ không trắng nhưng rất ưa nhìn. Chẳng hiểu sao, khuôn mặt trái xoan của mẹ luôn tạo nên sự gần gũi, thân thiện. Bởi vậy, trong công việc, hầu như ai cũng yêu quý mẹ. Nét mặt của mẹ rất hài hòa. Ngay từ lần đầu gặp mặt, bố kể lại rằng, bố đã bị thu hút bởi đôi mắt long lanh như biết nói của mẹ. Với đôi lông mày rậm, mẹ thật cá tính, mạnh mẽ. Cùng với đó là đôi mắt to, đen láy như chứa bao điều tâm sự luôn nhìn đàn con với vẻ trìu mến, đầy yêu thương. Đôi môi dày, đỏ thắm lúc nào cũng cười tươi để lộ hàm răng trắng muốt, đều tăm tắp. Cũng không thể quên được đôi bàn tay đầy vết chai sạn; đã dạy cho tôi những nét chữ đầu tiên, dìu dắt tôi bước đầu trên đường đời.

    Mẹ tôi tần tảo sớm hôm chăm lo cho tôi và gia đình nhỏ, mỗi khi đi làm về dù rất mệt nhưng mẹ vẫn phải nấu cơm. Nhìn mẹ thật khổ nhưng tôi cũng chỉ có thể giúp mẹ những việc có thể làm được, hình ảnh của mẹ mỗi khi làm việc lúc nào cũng in sâu trong tâm trí tôi. Tôi nhớ nhất một hôm, lúc nào đó vào buổi tối, mẹ bảo tôi đi ngủ, tôi chỉ lên gường và giả vờ ngủ. Vì mẹ tôi là kế toán nên lúc nào cũng làm việc với máy tính, đôi tay mẹ điêu luyện nhấn từng phím. Bỗng nhiên mẹ đứng dậy, tôi tưởng mẹ đã xong việc nhưng không phải, mẹ đứng dậy là để đắp lại chăn cho em rồi mẹ lại ngồi vào bàn làm việc. Một lúc sau bỗng thấy mẹ cười, đang thắc mắc thì một ngọn gió lướt qua như muốn trả lời em: “Mẹ cười vì mẹ đang vui đấy!” Câu trả lời này lại càng làm em thắc mắc:” Mẹ vui vì việc gì nhỉ?” Lần này thì cây bàng rung rung muốn nói “Mẹ vui vì được chăm sóc em đấy, cô bé!”.

    Nghĩ về mẹ, là nhớ về tình yêu thương ấm áp bao la như biển Thái Bình. Trong đầu tôi vẫn ngân vang câu thơ ngày nào

    Trả lời
  2. Bên ngoài đêm mưa lạnh, căn phòng chỉ có một mình tôi nên dường như lạnh lẽo hơn. Sáng nay người ta có hỏi tôi: “Người phụ nữ mà cậu thấy ngưỡng mộ nhất từ trước tới giờ là ai?”. Lúc đó tôi chỉ cười trừ không nói. Lúc này khi nhớ lại câu hỏi ấy, trong đầu tôi  nghĩ ngay đến mẹ. Mà có lẽ mẹ cũng là người phụ nữ duy nhất tôi ngưỡng mộ và kính trọng suốt đời. Vậy nên những dòng này, bằng tất cả sự yêu mến và tôn kính, tôi xin dành gửi tặng đến mẹ tôi ở quê nhà.

     

    Mẹ trẻ lắm. Đấy là tôi nói về tuổi tác, nhất là khi so sánh với tuổi bố mẹ của bạn bè cùng lứa chứ thật sự trông mẹ già hơn so với tuổi thật. Mẹ tôi còn chưa học xong hết lớp 7 thì đã phải bỏ học mà đi làm. Cái thời ấy của mẹ nó thế, con gái trong nhà đâu được học nhiều, cả đời thiếu nữ gắn liền với đồng ruộng, mong đến ngày lấy chồng là xong. Nhưng bù lại mẹ là người phụ nữ thông minh và khôn khéo. Chẳng thế mà giờ kinh tế của gia đình tôi được như ngày hôm nay phần nhiều do bàn tay mẹ gây dựng nên. Mẹ vẫn thường nói với tôi: “Cái số mẹ nó vất vả”. Có khi thế thật. Từ bé đến giờ chưa khi nào thấy mẹ được ngơi nghỉ thảnh thơi dù cho bây giờ mẹ đang là một bà chủ quản lý nhiều nhân công.

     

    Mẹ tôi rất thích hát mà hát cũng hay. Tôi nhớ ngày còn bé vẫn thường nghe mẹ vừa làm việc nhà vừa hát, đủ thể loại. Tôi nghe nhiều rồi đâm ra thuộc những bài ấy, đến giờ vẫn còn thuộc.

     

    Nhưng điều mà tôi yêu quý ở mẹ nhất đó là đức tính nhân hậu, sống biết trước biết sau. Có lần tôi hỏi mẹ: “Có kiếp sau hả mẹ?”. Mẹ bảo: “Có”. Sau này bố mẹ già rồi chết đi, lại đầu thai kiếp khác”. Tôi mới bảo: “Thế thì nếu có kiếp sau, con vẫn muốn làm con của mẹ”. Mẹ tôi chỉ cười. Nhưng đúng là tôi muốn điều đó thật đấy. J

    Trả lời

Viết một bình luận