Viết một bức thư ” hãy viết thư cho một người thân trong gia đình để chia sẻ trải nghiệm của mình về đại dịch COVID-19 ”
+ Không chép mạng nhé ( Hậu tạ 20k = cách nào thì mình sẽ nói sau )
+ Nếu bạn nào trả lời được thì bình luận xuống dưới đây nói FB hoặc zalo hoặc bất kì ứng dụng nào có thể chat được cho mình .
+ Mình sẽ hậu tạ
Thanks nhố 🙂
Chị xyz thân mến!
Hôm nay em viết thư này gửi chị để hỏi thăm chị và nói cuộc sống của em một năm nay.Chị ở (tên nước) sống có tốt không?Sức khỏe của chị sao rồi?Công việc làm ăn của chị có tốt không?Ở nước đó có gì hay ho nhớ kể cho em nhé!Chị à!Đất nước của chúng ta một năm qua do bị ảnh hưởng của dịch covid19 nên gặp khá nhiều khó khăn lắm chị.Có lần đang ăn tối với cha mẹ và nghe thời sự,em nghe nói rằng nền kinh tế Việt Nam do bị trì hoãn bởi Covid19 nên bị ảnh hưởng đến sự phát triển.Nhiều thành phố lớn như Hà Nội,Hồ Chí Minh,Đà Nẵng đều bị cô lập,gây khó khăn cho việc đị lại của người dân.Số người Việt Nam bị chết do dịch bây giờ đã là 35 người.Em và các bạn lúc đó không được đến trường mà phải ở nhà giữ sức khỏe.Cha mẹ và em lúc đó đã đi mua nhiều gạo,mỳ tôm,thực phẩm và khẩu trang.Khi ra đường thì em phải nghe lời mẹ dặn là phải đeo khẩu trang,cách người lạ ít nhất 2m và khi về nhà thì phải rửa tay sạch sẽ.Giờ đây,tình hình dịch cũng khá hơn rất nhiều rồi chị ạ,em và các bạn đã được quay lại trường và việc đi lại cũng dễ dàng hơn nhiều rồi!Chị ở (tên nước) nhớ giữ sức khỏe cẩn thận nhé!
Em của chị
Kí tên
Tên Bạn
Việt Nam ngày 05 tháng 1 năm 2021
Chị xa nhớ!
Hôm nay chị có khỏe không? Di chứng của đợt bệnh lần trước có làm chị lão hóa đi nhiều không? Ở nơi chị đang sống, số người chết vì dịch bệnh Covid-19 đã tăng lên mấy nghìn người rồi chị nhỉ? Giờ này ở bên trời Tây chắc chị đã cảm nhận được cái khủng khiếp của con virus corona này rồi chứ? Chị có còn lên báo bi ba bi bô rằng “Đại dịch làm nhục công cộng” nữa không?
Trong thời điểm dịch bệnh lây lan chóng mặt, tại Trung Quốc có hàng ngàn người chết, mà lại chưa có thuốc điều trị đặc hiệu. Chính phủ, bác sĩ, quân đội và mọi người dân Việt Nam phải căng mình chống dịch với khẩu hiệu “chống dịch như chống giặc”. Làm hết sức mình có thể để bảo vệ đất nước này vượt qua đại dịch. Thế mà chị – một người có học thức, có đầu óc lại đi khai báo y tế gian dối để trốn cách ly. Hậu quả là làm cho người đi cùng chuyến bay với chị và cả những người thân của chị cũng bị nhiễm bệnh.
Vâng, nếu chị có tâm hồn lãng mạng, có lá gan sắt đá dám đi du lịch giữa lúc dịch bệnh đang hoành hành thì thôi. Một mình chị bị bệnh là đáng rồi tại sao chị lại mang mầm bệnh đến cho bao nhiêu người? Họ có tội tình gì? Họ có phải là kẻ thù của chị không? Mà sao chị ác vậy? Họ cũng có gia đình, cũng có con gái, cũng có cha mẹ, anh em. Họ còn biết bao nhiêu việc phải lo, phải kiếm ăn từng bữa, chứ đâu phải rảnh rang, rủng rỉnh như chị. Chị có biết rằng một sự gian dối của chị đã đẩy cả con phố Trúc Bạch vào nguy hiểm, phải phong tỏa 14 ngày, mấy chục gia đình cũng bị chị làm cho hoang mang, lo lắng tột đỉnh. Cả đất nước lại phải gồng mình lên vì chị, thiệt hại về kinh tế không thể cân, đo, đong đếm được.
Nhưng thôi lỡ lầm của chị có thể tạm gác lại. Điều trị cho chị và những người bị chị làm nhiễm bệnh trước đã. Cả hệ thống chính trị và cả hệ thống y tế, y bác sĩ phải chịu khó, chịu khổ, lao tâm, lao lực hết sức để khắc phục những gì chị đã gây ra. Thế nhưng khi đã khỏi bệnh chị lại “ăn cháo đá bát” vô ơn tráo trở khi chị lên báo nước ngoài nó rằng ở Việt Nam chị bị “sự ghen tị giai cấp” rồi chê bai công tác chống dịch của Việt Nam. Thật đúng là “nuôi ong tay áo, nuôi khỉ dòm nhà” một nhân cách mất dạy như chị thật đúng triệu năm có một, chị còn đáng sợ hơn virus corona gấp ngàn lần, thế giới này chắc tìm không ra người thứ hai như chị.
Em xin mượn lời của một dân mạng để thay lời kết cho bức thư này đến chị rằng: “Các bác sĩ tuyệt vời của Việt Nam có thể chữa khỏi bất kỳ con virus nào cho chị, nhưng không thể nào có thể thay đổi được một nhân cách đáng khinh bỉ như chị. Chị không xứng đáng với quốc tịch Việt Nam, đừng bao giờ tự xưng là một công dân Việt Nam vì chị không xứng đáng với hai từ thiêng liêng đó”.
Vậy thôi chị nhé! Chào chị, chúc chị có những trải nghiệm Covid-19 tuyệt vời hơn ở trời Tây nhé!
Người em bé nhỏ.
https://www.facebook.com/