viết văn biểu cảm về loài cây em yêu ( có ca dao, không chép mạng )

By Iris

viết văn biểu cảm về loài cây em yêu ( có ca dao, không chép mạng )

0 bình luận về “viết văn biểu cảm về loài cây em yêu ( có ca dao, không chép mạng )”

  1. Tháng năm về rợp trời hoa Phượng đỏ
    Ve râm ran, nắng gió đến xao lòng

    Hè sang nắng lên hoa về đỏ tươi. Mùa hoa báo tin ve sầu nhạc buông. Cùng phô sắc tươi. Hoa thêm mặn mà. Đồng hòa ca khúc hát yêu đời. Nhẹ cơn gió đưa hoa rơi từng cánh. Gợi bao nhớ nhung… Đây là những lời bài hát vô cùng ý nghĩa trong ca khúc Mùa hoa phượng. Mỗi lần nghe câu hát ấy, em lại chợt xao xuyến nhớ về cây phượng trước cổng trường.

    Cây phượng ấy không biết trồng tự bao giờ, từ lần đầu tiên đến trường em đã thấy cây sừng sững ở đấy. Rễ cây to, trồi lên cả trên mặt đất như những con rắn lớn. Thân cây cao hơn cả cổng trường, to đến phải hai học sinh ôm mới hết. Vỏ thân cây màu nâu sẫm, xù xì, những vết hằn của thời gian. Cây phượng già có tán lá xum xuê, che mát cho cả cổng trường. Là nơi cho những học sinh đến sớm ngồi nghỉ ngơi. Và cây phượng ấy cũng chính là dấu hiệu, là một biểu tượng cho ngôi trường của em.

    Suốt cả năm, cây phượng già như một người bảo vệ trầm tĩnh, im lặng đứng gác cho cả ngôi trường. Đến cuối tháng tư, đầu tháng năm, cây cựa mình, vươn dậy. Từ trong những cành khô, những mầm hoa dần nhú ra, hút hết những cái nóng đổ lửa của mùa hè để mà bùng cháy. Ngay cả quá trình ấy cũng diễn ra hết sức thầm lặng. Ngày ngày, rất nhiều người đi ngang qua nhưng chẳng mấy ai để ý. Chỉ đến khi tiếng ve râm ran cả góc trời, các cô cậu học trò đã thi xong. Mọi người mới chợt nhận ra, thì lúc ấy, hoa phượng đã nở đỏ rực cả cổng trường. Màu đỏ ấy báo hiệu một mùa thi vất vả đã trôi qua, màu hè đã về. Màu đỏ ấy đem đến niềm vui sướng của kì nghỉ dài ngày, nhưng cũng đem đến nỗi buồn của sự chia xa. Có những cậu học trò phải tạm xa trường vài tháng, nhưng cũng có những người có lẽ là không biết bao giờ mới được trở lại. Mỗi lần nhìn thấy hoa phượng nở, ai cũng thổn thức nhớ về những ngày tháng học trò vô tư của mình. Dường như bất kì học sinh nào cũng từng ép hoa phượng thành cánh bướm cất trong cuốn vở. Đó không phải chỉ là một trò chơi, mà đó là cách thức riêng để giữ lại kỉ niệm đẹp của học sinh. Rồi học sinh nghỉ hè. Ngôi trường lại cô đơn, vắng bóng người. Cây phượng vẫn đỏ rực như thế, cháy hết mình, cho đến tận ngày học sinh trở lại trường, lại được gặp những khuôn mặt thân thương ấy mới chịu tàn phai.

    Mỗi ngày đến trường, em thường ngước nhìn lên tán lá xanh của cây phượng già ấy. Nhìn để chờ đợi, để trông ngóng những đốm lửa phượng đỏ ấy bùng lên. Khi ấy, em lại thêm yêu cây phượng, thêm yêu ngôi trường và tuổi học trò ngây ngô của mình.

    Trả lời
  2. ” Những chiếc giỏ xe chở đầy hoa phượng. Em chở mùa hè của tôi đi đâu”. Khi nghe những câu hát du dương ấy, lòng em dâng trào lên những cảm xúc nhớ nhung. Loài cây gắn bó với tuổi học trò và những kỉ niệm đẹp đẽ của một thời học sinh. Đó là cây phượng – loài cây mà em yêu quý nhất .
      Từ lần đầu tiên đến trường em đã ngỡ ngàng khi thấy cây phượng sừng sững ở đấy. Rễ cây to, trồi lên cả mặt đất như những con rắn to lớn. Thân cây cao hơn cả cổng trường, to đến nỗi hai học sinh ôm mớ hết. Vỏ thân cây màu nâu sẫm xù xì, có những vết hằng theo thời gian. Thương cho cây phượng già cành lá khăng khiu đón những đợt gió đong lạnh buốt. Thật nhớ làm sao, khi cây phượng còn những tán lá xum xuê, che đi ánh nắng mùa hè oi bức cho em và các bạn cùng vui đùa, học bài dưới gốc cây.
      Em nhớ những lần đứng trên hành lang lớp học, hương phượng thơm thoang thoảng chứ không ngào ngạt như hoa sữa. Vì vậy những lúc thưởng thức hoa phượng bao giờ em cũng có những cảm giác thư thái, an lành.
      Màu hoa phượng đỏ rực như màu nhiệt huyết tuổi học trò. Lúc nào loài hoa này cũng luôn cháy hết mình và vắt kiệt sức lực vào nhưng đam mê. Hoa phượng đỏ rực như muốn sống hết mình với học trò chúng em.
      Nhắc đến hoa phượng, cứ mỗi khi phượng nở rộ nhất lại báo hiệu một mùa thi nx sắp tới. Lad lúc học trò chúng em lao đầu vào ôn những kiến thức, vừa hồi hộp, lo lắng bước vào kì thi. Tất cả những hành động của học trò chúng em đều đc loài cây phượng ghi dấu.
      Sau mùa thi bận rộn là lúc tụi học trò chúng em lục đục cho những nhày hè sôi động. Màu đỏ ấy đêm đến những niềm vui sướng của kì nghĩ dài ngày, nhưng cx đem đến những nỗi buồn của sự chia xa. Có những cậu học trò phải tạm xa nhau vài tháng, nhưng cx ng ko biết bao giờ mới gặp đc trở lại.
      Hoa phượng còn là kỉ niệm của tuổi học trò khi ép những cách hoa thành bướm vào những trang vở để tặng cho nhau- nơi chất chứa và là cách thức để giứ lại kỉ niệm đẹp của học sịnh.
      Cây phượng mãi là biểu tượng đẹp của tuổi học trò, những chiếc giỏ xe vẫn chở mùa phượng vì đi qua thời gian và lưa lại những kỉ niệm của tuổi học trò. Qua mỗi mùa phượng, em lại thêm yêu cây phượng- loài cây chất chứa những kỷ niệm đẹp của thời học sinh.

    Do mik hơi lười nên có vài từ mik in đậm là mik viết hoa.
     nx: nữa
    đc: được 
     cx: cũng
     ko: không
     ng: người

    Trả lời

Viết một bình luận