“ Dến năm 14 tuổi tôi vẫn chưa tự xếp quần áo cho mình. Tất cả đầu là việc của mẹ. Giặt, phơi, xếp ủi, treo lên móc. Mỗi sáng, tôi chỉ cần việc mặc

By Ruby

“ Dến năm 14 tuổi tôi vẫn chưa tự xếp quần áo cho mình. Tất cả đầu là việc của mẹ. Giặt, phơi, xếp ủi, treo lên móc. Mỗi sáng, tôi chỉ cần việc mặc những chiếc áo rất tinh tươm để đến trường. Cho đến 1 ngày nọ mẹ đi vắn, và trời vừa đang nắng lác đác vài hạt mưa ko cách nào káhc, tôi phải làm. Lấy quần áo từ sào xuống thật là thơm. 1 mùi hương mới mẻ, lạ lẫm, thanh sạch, nóng ròn. Mùi của nắn và lần đầu tiên trong đời. Tôi ngồi bên đống quần áo lóng ngóng xếp từng bộ quần áo. Tôi chỉ muốn nói rằng… Toàn là những việc nhỏ nhặt. Nếu bạn ko làm đc điều gì dễ dàng, cớ sao tôi phải đi rằng rằng. Bạn có đủ trách nhiệm nhận thức để làm điều khó hơn”
Câu 1: xác định 2 PTBĐ được sử dụng trong đoạn văn
Câu 2: năm 14 tuổi, nhân vật tôi chưa tự làm đc những việc gì? Vì sao?
Câu 3: phân tích hiệu quả nghệ thuật của biện pháp tu từ trong câu “ Tôi chợt nhận ra quần áo … thanh sạch”
Câu 4: Bài học em nhận được qua câu văn sau là gì “ nếu bạn không tự làm đựoc điều gì dễ dàng, cớ sao tôi phải đi rằng rằng. Bạn có đủ trách nhiệm nhận thức để làm điều khó hơn”




Viết một bình luận