Hãy triển khai câu chủ đề sau thành một đoạn văn:” Lão Hạc, trước hết là câu chuyện cảm động về tình phụ tử thiêng liêng, giản dị” ( đoạn văn diễn dịch )
Hãy triển khai câu chủ đề sau thành một đoạn văn:” Lão Hạc, trước hết là câu chuyện cảm động về tình phụ tử thiêng liêng, giản dị” ( đoạn văn diễn dịch )
Lão Hạc, trước hết là câu chuyện cảm động về tình phụ tử thiêng liêng, giản dị . Lão là người cha yêu thương con hết mực . Vì con , lão có thể hi sinh tất cả . Lão luôn cảm thấy dằn vặt vì chưa làm tròn bổn phận người cha , chưa lo được đám cưới cho con trai . Khi con lão đi đồn điền , lão đã ở nhà chật chiu , tiết kiệm để dành tiền cho con . Dù sống cực khổ nhưng lão cũng cố gắng dành dụm cho con . Nhưng một trận ốm đã khiến lão tiêu hết tiền của con . Lão đã phải đứt từng khúc ruột để bán đi cậu Vàng – người bạn cùng ăn , cùng ngủ , trò chuyện tâm tình với lão . Lão đã gửi ông giáo mảnh vuờn và 30 đồng cho ông giáo . Hành động của lão tuy giản dị nhưng thật sâu sắc . Cuối cùng lão Hạc đã chọn cái chết bằng cách ăn bả chó . Cái chết của lão thật dữ dội , chỉ vì muốn giữ mảnh vườn cho con mà lão phải chọn cái chết . Tình phụ tử của lão thật cao cả.
Cho mik ctlhn nha
Lão Hạc, trước hết là câu chuyện cảm động về tình phụ tử thiêng liêng giản dị. Một người cha già yêu thương con. Trong suốt những năm tháng người con đi làm đồn điền lão luôn mong nhớ con, luôn trông chờ tin tức của con mình. Ngày qua tháng lại, thân thể ngày một già yếu đi nhưng lão lúc nào cũng ăn tiêu tiết kiệm để dành dụm tiền cho con. Tuy con đi xa suốt mấy năm mà không một thư từ nhưng lão cũng chẳng hề oán trách. Thật đúng là một con người giàu lòng vị tha. Vì dành dụm tiền cho con mà ngay cả những lúc túng quẫn nhất lão vẫn không hề bản mảnh vườn đi mà phải bán cậu Vàng – là người bầu bạn yêu quý nhất của lão. Đến khi chết đi lão vẫn nghĩ về con, chết vì thương con , vì dành dụm tiền cho con. Biết mình sống trên đời mà không làm được gì mà lại ăn bớt tiền con, lương tâm lão chắc hẳn dằn vặt lắm. Chao ôi, “cuộc đời chưa hẳn đã đáng buồn, hay vẫn đáng buồn nhưng lại đáng buồn theo một nghĩa khác “!!!