tả cảnh khu vườn em vào một đêm trăng đẹp

By Rose

tả cảnh khu vườn em vào một đêm trăng đẹp

0 bình luận về “tả cảnh khu vườn em vào một đêm trăng đẹp”

  1. Bài làm

    Mùa hè, trời tối muộn. Mãi đến bảy giờ, khi bóng tối bắt đầu len lỏi vào ngõ xóm, dần dần bao trùm cảnh vật, ánh trăng mới dần dần hiện lên sáng trong, tròn như chiếc đĩa bạc, lấp ló sau rặng tre đầu làng. Ánh sáng trong, vàng nhẹ của ánh trăng chan hoà trong trời chiều nhập nhoạng.

    Càng lên cao, trăng càng sáng, treo lơ lửng giữa trời đêm. Vẻ đẹp dịu dàng, lung linh của ánh trăng làm cho triệu triệu vì sao trên trời đêm tựa như những hạt kim cương lấp lánh điểm tô cho sự lộng lẫy của trăng. Thỉnh thoảng, có những làn mây mỏng khẽ bay ngang qua, như giúp trăng chơi trò trốn tìm, rồi lại nhanh chóng bay đi.

    Trời càng tối thì ánh sáng của trăng càng thêm phần rực rỡ. Đêm đen khổng lồ bị chiếc đũa thần kì của chị Hằng Nga xoá mờ với làn ánh sáng vàng mướt. Luồng sáng ấy trải dài trên mặt đất, len lỏi khắp đường làng, ngõ xóm.

    Trong khu vườn trước cửa nhà, ánh trăng đã len lỏi, phủ đầy cành cây kẽ lá. Cây cau cao nhất, tẩm mình trong ánh trăng…. Những cây bưởi, cây chanh thấp hơn cũng không chịu thua kém, cố vươn mình hứng lấy những luồng sáng vàng tươi. Các chị hoa hồng, hoa cúc chúm chím nép mình làm duyên, như để đọ nhan sắc kiều diễm với chị Hằng. Chị gió khẽ rì rào những bản đàn tươi vui để đón chào đêm trăng.

    Bản đồng ca đêm hè do các chú ve sầu, dế mèn cùng nhau làm nên tạo cho đêm trăng một không khí rộn ràng, náo nhiệt. Lắng nghe âm thanh của vạn vật, nhìn ngắm ánh trăng sáng trên cao, em thấy mình như đang được sống trong một thế giới thần tiên, êm đềm, thơ mộng.

    Chiếc sân gạch đỏ được tắm đẫm ánh trăng. Trên chiếc chõng tre, em ngồi trong lòng bà, nghe bà kể chuyện về chú Cuội. Ngước mắt lên nhìn trăng, thấy hình ảnh chú ngồi ôm gốc cây đa, em chợt thắc mắc không biết chú có nhớ nhà không? Ở cung trăng không biết có vui không, hẳn là ở đó rất đẹp? Con mèo mướp lim dim mắt, cuộn tròn trong lòng em. Ánh trăng làm cho bộ lông của nàng ta như được dát thêm một lớp bạc, sáng lấp lánh. Trông nàng giờ đây tựa như một nàng công chúa kiêu sa với bộ xiêm y lộng lẫy. Quanh hai bà cháu được phủ đầy ánh trăng. Bất giác em ngước nhìn bà, mái tóc bạc óng ánh phản chiếu ánh trăng, khiến bà trông như bà tiên trong những câu chuyện cổ tích mà bà đang kể cho em nghe. Mặt ao như một chiếc gương khổng lồ để chị Hằng soi mình làm duyên. Trăng to, tròn, sáng lấp loáng như một chiếc mâm vàng khổng lồ ai bỏ quên dưới đáy ao. Mấy chú cá nghịch ngợm chạy đùa tung tăng, đớp ánh trăng làm mặt ao lăn tăn gợn sóng, ánh trăng vỡ ra, lan khắp mặt ao. Mấy nàng chuối bên bờ cũng khẽ xoã tóc, soi mình xuống ao để ngắm bộ áo vàng xanh mới mà chị Hằng ban tặng.

    Đang nằm trong lòng bà, các bạn trong xóm gọi em đi soi cóc. Đó là công việc quen thuộc của lũ trẻ thôn quê trong dịp hè vào những đêm trăng sáng. Em xin phép bà rồi tót theo chúng bạn. Trăng sáng quá! Càng xa nhà, trăng càng sáng. Đường làng phủ đầy ánh trăng. Những chỗ lồi lõm, ổ gà giờ đây phẳng phiu và chạy hun hút như đưa lũ trẻ chúng em bước vào chốn non tiên. Trăng thật kì diệu, như có phép màu, làm cho mọi vật trở nên đẹp đẽ, lung linh hơn. Ngay cả bóng của lũ trẻ chúng em in trên mặt đường dường như trông cũng ngộ nghĩnh hơn.

    Trên cánh đồng ngút ngàn lúa mùa, ánh trăng vàng trải dài. Màu vàng tươi của lúa và trăng hoà quyện, dệt nên một tấm thảm khổng lồ, lộng lẫy. Những làn gió nhẹ, đùa giỡn trên đồng lúa tạo nên những lớp sóng lấp loáng. Tiếng ếch nhái, chão chuộc ngân vang, như vui mừng chào đón ánh trăng sáng. Lũ trẻ hăng hái chạy trên những con đường nhỏ sáng loáng ánh trăng. Tiếng nô đùa hoà nhịp cùng âm thanh của vạn vật, làm cho không khí đêm trăng càng trở nên rộn rã hơn.

    Càng về khuya, trăng càng thu nhỏ lại, tròn và sáng hơn, đang lùi dần về xa. Trời không gợn một bóng mây. Trăng khẽ trôi nhẹ như đang ru con người vào giấc ngủ bình yên đêm hè.

    Những đêm trăng quê đẹp đẽ và thanh bình biết bao nhiêu. Nó sẽ là hành trang trong kí ức tuổi thơ của tất cả những em bé nông thôn như em.

    Trả lời
  2.  Thiên nhiên tươi đẹp đã ban tặng cho chúng ta bao nhiêu vẻ đẹp kỳ thú, say mê lòng người. Nhưng có lẽ ánh trăng là món quà tuyệt diệu nhất, quý hoá nhất do tạo hoá ban tặng.

    Khi màn đêm buông xuống, bóng tối mờ nhạt dần dần bao trùm khắp làng xóm. Những ngôi sao hiện lên mờ ảo rồi sau đó rõ dần. Chẳng bao lâu mặt trăng đã bắt đầu ló rạng to, tròn như chiếc mâm bạc đường bệ đặt trên bầu trời trong vắt, thăm thẳm cao. Ánh trăng bàng bạc nhuộm khắp cây cối, ao hồ. Mặt sông mỉm cười vì thấy mình đẹp hơn khi mặc bộ đồ tím có vầng trăng sáng và có hàng ngàn ngôi sao lấp lánh như được dát bạc. Cỏ cây hoa lá lặng im, yên lặng như thấy hết được vẻ đẹp của đêm trăng hôm nay. Luỹ tre được ánh trăng soi vào thì đẹp hơn lên và như cảm nhận một thứ mà ánh trăng ban tặng cho mình, chị tre lại ca lên khúc nhạc đồng quê du dương và êm đềm biết mấy! Thảm lúa vàng dập dờn trước gió nhấp nhô gợn sóng như từng lướt sóng nối đuôi nhau đến tận chân trời. Sao mà cảnh đêm trăng lại im ắng tĩnh mịch đến vậy! Mọi người đang say sưa ngắm trăng. lũ côn trùng cất tiếng kêu ra rả như viết lên khúc nhạc về đêm. Cây lá như được rắc lên những hạt vàng từ trên trời rơi xuống vậy. hương lúa tạo với hơi sương tạo nên hương thơm nhẹ dịu khó tả. Lác đác vài anh chị thanh niên đi dạo và ngắm trăng, họ cười nói râm ran và còn có các ông bà lão đi tập thể dục cho khoẻ người cũng tâm sự nho nhỏ thì thầm. Lũ trẻ con nô đùa đầu làng vui vẻ, ầm ĩ cả xóm, đang chơi: oẳn tù tì, nhảy dây, trốn tìm. Mọi người tấp nập ngược xuôi như một ngày hội dưới trăng vậy. Nhưng rồi cũng đến lúc tàn. Già trẻ, gái trai ai về nhà ấy chuẩn bị nghỉ ngơi sau một ngày làm việc mệt nhọc.

    Trả lời

Viết một bình luận