Viết một bài văn biểu cảm về Mẹ (Hoặc thầy cô) Ko sao chép mạng (coppy)thanks~

By Julia

Viết một bài văn biểu cảm về Mẹ
(Hoặc thầy cô)
Ko sao chép mạng (coppy)thanks~

0 bình luận về “Viết một bài văn biểu cảm về Mẹ (Hoặc thầy cô) Ko sao chép mạng (coppy)thanks~”

  1. người mà em yêu quý nhất trong gia đình em ,cũng là người luôn chăm sóc, dạy dỗ ,quan tâm em từ bé đến cho Bây giờ .người đó chính là mẹ

      mẹ em có dáng người thon thả và mảnh mai .đôi mắt tinh nhanh như hai hạt nhãn long lanh . Mái tóc mẹ dài non lưng đen và rất mượt , nó được Mẹ em buộc gọn gàng khi ra đường .mẹ em có một nụ cười rất đẹp kết hợp với chiếc mũi thanh cao của mình thành một khuôn mặt duyên dáng và đẹp đẽ .giọng nói của mẹ trầm bổng và ấm áp làm em cảm thấy thật hạnh phúc khi được ở bên mẹ .mỗi sáng mẹ em đều phải dậy rất sớm để làm bữa sáng cho gia đình và gọi mọi người thức dậy để đi làm ,đi học. buổi chiều khi em đi học về em thấy Mẹ đang mải mê làm thức ăn và thu dọn nhà trong khi mẹ vừa đi làm về .khi em có bài tập khó mẹ luôn giảng dạy cho em tận tình và rất nghiêm khắc .lúc bôa Em vừa đi làm về thì cũng là lúc mà mẹ vì em đã làm xong bữa tối cho gia đình. sau khi ăn cơm em cùng mẹ thu dọn bàn ăn và cùng mẹ rửa bát .sau đó cả nhà em ngồi ở vỉa hè cùng nhau ngắm trăng và kể về một ngày làm việc của bản thân. Nhưng em thấy công việc của mẹ vẫn là vất vả nhất. mẹ vừa phải đi làm làm mà vừa phải làm việc nhà và làm bữa ăn cho gia đình. Mẹ em là một người nấu ăn khá giỏi, mỗi lần tổ chức ăn xóm ai cũng muốn mẹ em cùng làm để đc thưởng thức hương vị ngon . Mẹ em còn hay bảo rằng:” Mẹ làm cái gì cũng ngon, mỗi tội ko có tiền để mua nguyên liệu con ạ”

       em rất yêu quý và kính mến mẹ. em hứa sẽ học hành chăm ngoan và học giỏi để không phụ lòng bố mẹ đã nuôi em lên người.

    Trả lời
  2. Mẹ – một tiếng gọi đã vô cùng thân quen đối với mỗi con người. Viết về mẹ, đã có rất nhiều lời thơ, câu hát. Với riêng tôi, tình yêu dành cho mẹ là vô cùng.

    Mẹ tôi đã bốn mươi hai tuổi. Tuy vậy, nhưng dấu vết của thời gian cũng không làm mất đi vẻ xinh đẹp của mẹ. Mẹ không cao lắm. Dáng người mảnh mai. Mái tóc đen nhánh, mềm mại và rất dài. Làn da đã rám nắng, nhưng trông càng khỏe khoắn. Mẹ có một khuôn mặt phúc hậu, ai nhìn cũng cảm thấy quý mến.

    Mẹ tôi là một giáo viên dạy môn Vật lý. Như bao người phụ nữ khác, mẹ cũng rất yêu thích cái đẹp. Trong nhà luôn luôn phải có một vài lọ hoa. Những món ăn mẹ nấu ngon tuyệt vời. Và mẹ cũng rất yêu thích thơ ca…

    Công việc của một người giáo viên thường khá bận rộn. Nhưng mẹ vẫn dành thời gian về nhà sớm để nấu cho tôi những bữa cơm thật ngon. Mỗi khi nhìn thấy mẹ cặm cụi trong bếp tỉ mỉ chế biến thức ăn rồi nấu nướng. Tôi lại cảm thấy thật ấm áp mà xúc động. Những lúc như vậy, tôi thường chạy đến giúp đỡ mẹ những việc nhỏ như thái thịt, rửa rau…

    Nhớ lại khi còn nhỏ, không ít lần tôi đã khiến mẹ phải lo lắng. Đó có thể là những khi tôi bị ốm, mẹ phải thức suốt đêm để chăm sóc. Đó có thể là khi tôi mải chơi cùng lũ bạn quên về nhà. Đó có thể là khi tôi khi em không chịu học bài và bị điểm kém… Mỗi lần như vậy, mẹ đều nhẹ nhàng khuyên bảo. Tuy không nói ra nhưng tôi biết, mẹ đã rất buồn. Khi ấy, tôi cũng cảm thấy rất buồn, đầy hối hận vì đã làm mẹ phiền lòng.

    Tôi tự hứa sẽ cố gắng học tập tốt để mẹ luôn cảm thấy vui vẻ. Trong trái tim tôi, mẹ luôn là người mà tôi yêu thương nhất.

    Trả lời

Viết một bình luận