Hoàng vì trong cái bọc chăn còn vương Khói mà người ấy đang ôm khư khư như là một đứa bé mặt mày đen nhẻm, thất thần, khóc đàn ông ra xa. Người anh m
Hoàng vì trong cái bọc chăn còn vương Khói mà người ấy đang ôm khư khư như là một đứa bé mặt mày đen nhẻm, thất thần, khóc đàn ông ra xa. Người anh mềm nhũn. Người ta cấp cho anh. Ai đó thảng thốt kêu :” ô… này!’’ Rồi cầm cái chân cứng ngắt … Đọc tiếp