viết đoạn văn diễn dịch khoảng 12 câu làm rõ cảm nhận sâu sắc của nhân vật tôi trong ngày đầu tiên đi học.
0 bình luận về “viết đoạn văn diễn dịch khoảng 12 câu làm rõ cảm nhận sâu sắc của nhân vật tôi trong ngày đầu tiên đi học.”
Cảm nhận sâu sắc của nhân vật tôi trong ngày đầu tiên đi học thật sâu sắc . Khi đi trên con đường tới trường , cậu cảm thấy lạ dù đã đi qua đây nhiều lần . Cậu cầm thấy vài quyển sách cảm thấy nặng vì hồi hộp lo lắng . Khi nhìn thấy trường thì cảm thấy xinh xắn , trang trọng như đình làng Hoà Ấp . Rụt rè , lo sợ trong cảnh lạ . Cậu ước mơ như những học trò cũ để không phải rụt rè trong cảnh lạ . Khi được thầy đọc tên thì cảm thấy tim như ngừng đập và không nhớ mẹ đứng ngay sau . Khi vào lớp thì cảm thấy mọi thứ mới lạ và có mùi hương đặc biệt rồi tự lạm nhận là của riêng của mình . Khi thấy những người bạn mới thì cảm thày quên thuộc dù chỉ mới gặp . Dòng cảm xúc của nhân vật tôi thật đặc sắc . Nó chuyển từ cảm xúc này qua cảm xúc khác . Nhân vật tôi là người có tâm hồn ngây thơ , trong sáng và đẹp đẽ.
Truyện ngắn Tôi đi học của nhà văn thanh tịnh rất xuất sắc đã gợi lại được kỷ niệm trong sáng của tuổi học trò, nhất là buổi tựu trường đầu tiên cho những ai từng đọc nó. Đặc biệt là qua dòng cảm xúc của nhân vật tôi. Dòng cảm xúc của nhân vật tôi khơi dòng cảm xúc trong tâm hồn độc giả. Bởi lẽ trong cuộc đời mỗi ai cũng có kỷ niệm về buổi đến trường đầu tiên, ai cũng có những bâng Khuâng xao xuyến bồi hồi và cả sự háo hức khó tả khi được đến trường viết những nét chữ đầu tiên. Trong tâm hồn một cậu bé có một cái gì đó rất mới đã lạ lùng từ vực đến lòng người, tất cả trang trọng thiêng liêng của ngày đầu tiên đi học trong cuộc đời là cảm giác hãnh diện và háo hức. Dòng cảm xúc đó rất chân thực hồn nhiên, dường như không phải Thanh Tịnh đang viết văn mà ông đang để lòng mình tràn vào trang giấy trắng. Chính vì vậy mà truyện ngắn Tôi đi học đã đến với bạn đọc bằng con đường gần nhất: từ trái tim đến với trái tim.
Cảm nhận sâu sắc của nhân vật tôi trong ngày đầu tiên đi học thật sâu sắc . Khi đi trên con đường tới trường , cậu cảm thấy lạ dù đã đi qua đây nhiều lần . Cậu cầm thấy vài quyển sách cảm thấy nặng vì hồi hộp lo lắng . Khi nhìn thấy trường thì cảm thấy xinh xắn , trang trọng như đình làng Hoà Ấp . Rụt rè , lo sợ trong cảnh lạ . Cậu ước mơ như những học trò cũ để không phải rụt rè trong cảnh lạ . Khi được thầy đọc tên thì cảm thấy tim như ngừng đập và không nhớ mẹ đứng ngay sau . Khi vào lớp thì cảm thấy mọi thứ mới lạ và có mùi hương đặc biệt rồi tự lạm nhận là của riêng của mình . Khi thấy những người bạn mới thì cảm thày quên thuộc dù chỉ mới gặp . Dòng cảm xúc của nhân vật tôi thật đặc sắc . Nó chuyển từ cảm xúc này qua cảm xúc khác . Nhân vật tôi là người có tâm hồn ngây thơ , trong sáng và đẹp đẽ.
Cho mik ctlhn nha
Truyện ngắn Tôi đi học của nhà văn thanh tịnh rất xuất sắc đã gợi lại được kỷ niệm trong sáng của tuổi học trò, nhất là buổi tựu trường đầu tiên cho những ai từng đọc nó. Đặc biệt là qua dòng cảm xúc của nhân vật tôi. Dòng cảm xúc của nhân vật tôi khơi dòng cảm xúc trong tâm hồn độc giả. Bởi lẽ trong cuộc đời mỗi ai cũng có kỷ niệm về buổi đến trường đầu tiên, ai cũng có những bâng Khuâng xao xuyến bồi hồi và cả sự háo hức khó tả khi được đến trường viết những nét chữ đầu tiên. Trong tâm hồn một cậu bé có một cái gì đó rất mới đã lạ lùng từ vực đến lòng người, tất cả trang trọng thiêng liêng của ngày đầu tiên đi học trong cuộc đời là cảm giác hãnh diện và háo hức.
Dòng cảm xúc đó rất chân thực hồn nhiên, dường như không phải Thanh Tịnh đang viết văn mà ông đang để lòng mình tràn vào trang giấy trắng. Chính vì vậy mà truyện ngắn Tôi đi học đã đến với bạn đọc bằng con đường gần nhất: từ trái tim đến với trái tim.